SỰ TÍCH TRÁI SẦU RIÊNG - SỰ TÍCH SẦU RIÊNG (TRUYỆN CỔ TÍCH VIỆT NAM)

In Tây đánh dynasty’s time, there was a young man who was very good at martial arts và literature as well. He took part in Tây Sơn’s army and became a young general. When the Nguyễn dynasty took over Tây Sơn, he came back lớn his hometown, lived as a poor teacher take care of children’s study in his village.

Unfortunately, one day it was said that Nguyen emperor ordered lớn find and punished all people who had worked for Tây Sơn. Many people were killed, other were imprisoned. Villagers loved the young man & advised him lớn run away. They gave him money, food, clothes and other things he needed, including a small sampan khổng lồ get away.

The man left his hometown, rowed upstream Mekong river. Rowing for a long time, he stopped & came to lớn the river ngân hàng to buy some food. He saw a old woman hugging her daughter & crying. The daughter looked so weak. The mother could not find anyone to lớn help, she thought her would died soon. The man, had learnt about medicine since he was a kid, hurriedly found some herbs to save her. He helped the mother và her daughter to lớn come home by his sampan. He also stayed to take care of the young woman until she got well. She was grateful & fell in love with him. The mother told them that in her dream Buddha came and agreed them to get married. A small wedding was held in the small cottage. The man started to live in a very happy time with his wife.

In their garden, there was a fruit tree called “turen” (durian) that the man did not ever saw in his country. When fruits got ripen, the wife took a fruit, picked a flesh pale & gave to her husband. He thought it was too stinky but the wife said that he should try – its smell seemed to lớn be disgusting at first but if he gave it a chance he would feel how delicious it was, just like her love for him which was so deep, so strong. He tasted & knew his wife was right. They enjoyed special moments, taking care of the tree, eating great fruits. They believed that nothing could separate them.

10 years went by as a dream. The wife suddenly got ill. Although he tried his best, even called for other people’s help, he could not save her life. When the wife passed away, he was so said. People at his hometown sent messages khổng lồ tell him that the emperor did cancel his old order, now he could come back freely. His neighbors thought he should go back khổng lồ his hometown that might help him get over his pain. In a dream, he met his wife & she said that she would go khổng lồ his hometown with him. He prepared to leave their house lớn come back to his country. That year, the turen tree had just one fruit. Looking at the tree, he felt as he saw his wife. He decided khổng lồ take the fruit together with him.

Coming back lớn his village, he worked as a teacher again. Little students loved him very much & liked lớn play at his house. He started to smile again but still missed his wife so much. He planted the turen seeds in his garden. He took care of turen as he did with his wife before.

10 more years went by. The young man now turned khổng lồ be an old man with grey hair. However he felt as he was young again when he saw his trees gave their first fruits. Waiting for them ripen, he put a fruit on his wife’s alter & invited his natives, his friends to lớn come to try new fruits. When he brought turen for them, they smelled an uncomfortable aroma. Understanding, the old man smiled & said: They look ugly & smell stinky but inside, they are as sweet và beautiful as the love of a young couple. He gave a piece flesh of fruit to them. They tried & realized it was really delicious. While they were enjoying other pieces, he told them the story of him and his wife that he did not want to mention since he came back. When he finished, two teardrops fell on the turen he was taking in his hand.

Three days after that the man died. Since that time, when people eat turen fruits, they remember of the man & his love so they name this fruit “sầu riêng” (means one’s own sorrow). This kind of fruit has been planted in many places. People also said that cultivars which are original from the one got the man’s teardrop have the best delicious fruits.

*
Well, looking at the thorny, armored husk of a durian, you might be scared and smelling of its aroma, you might feel very uncomfortable, but try it once you might love it forever.
*
Durian flesh

An interesting information I got when surfing around: ripen durian fruits fall down from their trees at two times: (mostly) in midnight (0-1am) và midday (at 12-1pm). Well, that’s why people don’t usually get hurt because of fallen durian fruits, huh?

Durian is planted in the south of my country so I don't have this kind of tree in our garden but I must admit that I really love this fruit. Thank Teresia for a lovely post that reminds me of this legend.

Truyện cổ tích sự tích sầu riêng

Sự tích sầu riêng là mẩu truyện cổ tích, nhắc về bắt đầu của một một số loại quả sệt biệt, bao gồm mùi mùi thơm đặc trưng, nặng với nồng, đó đó là trái sầu riêng.

Bạn đang xem: Sự tích trái sầu riêng

1. Truyện sự tích sầu riêng rẽ

Câu chuyện này được nhắc lại dựa trên kho tàng truyện cổ tích Việt Nam của phòng nghiên cứu văn hóa truyền thống dân gian nước ta Nguyễn Đổng Chi. Nội dung của truyện như sau:

Ngày xưa, vào hồi Tây Sơn khỏi nghĩa, gồm một phái mạnh trẻ tuổi người vùng Đồng Nai. Quý ông là người có tài cả văn lẫn võ, sẽ vung gươm hưởng ứng sự bất bình của thiên hạ. đại trượng phu từng ráng quân mấy lần đánh đến tan tác thầy trò Nguyễn Ánh.

Nhà Tây sơn mất, Gia Long vừa thắng thay trên tổ quốc Việt thì cũng bắt đầu giết hại những người dân từng theo đơn vị Tây Sơn.

Nhân dân trong làng quý quí chàng, khuyên đàn ông trốn đi thật xa. Họ góp tiền gạo và phần nhiều thứ cần dùng, trong số ấy có cả một mẫu thuyền nhỏ tuổi để luôn thể đi lại.

Không muốn rơi vào cảnh tay quân địch, đàn ông ra đi. Ngược chiếc sông Cửu Long , đại trượng phu tiến sâu vào nước Chân Lạp.

Một hôm, đấng mày râu dừng thuyền, lên cỗ để mua sắm thức ăn. Quý ông bước vào một trong những quán bên đường. Trong quán có một người mẹ ngồi ủ rũ cạnh bên một cô nàng nằm mê say bất tỉnh. Đó là hai chị em con đi thắp hương trên núi Tà Lon, về mang đến đây thì bạn con bị ốm nặng. Vốn gồm biệt tài về nghề thuốc, cánh mày râu đã cứu chữa cho cô bé khỏi bệnh. Sẵn tất cả thuyền, chàng chở chúng ta về tận nhà.

Cô gái lấy lòng quyến luyến chàng. Sau một tuần lễ chay tạ ơn Trời, Phật, bà bầu nàng cho biết thêm là Phật vẫn báo mộng mang đến hai người lấy nhau. đàn ông vui vẻ thừa nhận lời và từ kia hai vợ ông chồng làm ruộng, nuôi tằm, xây dựng mái ấm gia đình đầm ấm.

Mười năm phảng phất qua như một giấc mộng. Nhị vợ ông chồng quấn quýt nhau như đôi chim câu. Trong sân vườn nhà bà xã có một cây ăn uống quả call là cây “tu rên” nhưng mà ở xứ sở đấng mày râu không có. Mùa trái chín đến, vk bổ một trái gửi cho ông chồng ăn. Trái “tu rên” vốn tất cả một mùi khó chịu. Thấy ck nhăn mặt, bà xã bảo:

– đấng mày râu cứ thử ăn vào, đang thấy nó đậm đà như lòng thiếp vậy.

Không ngờ một ngày kia, bà xã đi thắp nhang Đế Thiên, Đế mê say về thì ngộ cảm. Ck cố công chạy chữa nhưng chẳng sao cứu kịp. Cái chết chia rẽ cặp vợ chồng một cách hốt nhiên ngột. Tất yêu nói không còn cảnh tượng đau buồn của tín đồ chồng. Tuy đứt quãng âm dương, cơ mà hai tín đồ vẫn gặp mặt nhau vào mộng. Ck hứa trọn đời sẽ không lấy một ai nữa. Còn hồn bà xã thì hứa hẹn không dịp nào xa chồng.

Nghe tin Gia Long đang thôi tróc nã nã những người dân thù cũ, bà con ở quê bên nhắn tin lên bảo quý ông về. Những người dân trong xã cũng khuyên nam nhi tạm đi đâu cho khuây khỏa. Quý ông đành trường đoản cú giã quê nhà thứ nhì của mình. Trước thời điểm ngày lên đường, vợ báo mộng cho ông chồng biết sẽ đi theo cho đến sơn cùng thủy tận.

Năm ấy, cây “tu rên” tự nhiên chỉ ra từng một trái. Trái “tu rên” ấy lại tự nhiên rụng vào vạt áo đàn ông giữa lúc cánh mày râu ra thăm cây đáng nhớ của vợ. Cánh mày râu mừng rỡ, quyết gửi nó thuộc về xứ sở.

*
Sự tích sầu riêng

Chàng trở về về nghề dạy dỗ học, mà lại nỗi riêng thắc thỏm không khi nào nguôi. Nam nhi đã ươm hạt “tu rên” thành cây, rước trồng vào vườn, ko kể ngõ. Trường đoản cú đấy ngoài các bước dạy học, chàng còn tồn tại việc chăm bẵm cây quý.

Những cây “tu rên” của chàng ngày 1 lớn khỏe. Lại mười năm nữa sắp đến trôi qua. đấng mày râu trai ngày xưa bây giờ tóc đang lốm đốm bạc. Tuy nhiên ông thấy lòng bản thân trẻ lại khi rất nhiều cây mà ông xưa nay chăm chút nay ban đầu khai hoa kết quả. Ông vui mừng mời chúng ta hàng, thôn xóm tới nhà nhân dịp giỗ vk và nhân thể trải nghiệm một lắp thêm trái lạ không hề gồm ở trong vùng.

Khi đa số trái “tu rên” được bưng ra đặt trên bàn, mọi người thoáng ngửi thấy một mùi cực nhọc chịu. Chủ nhân biết ý, đã nói đón: “Nó xấu xí, nặng mùi khó chịu, nhưng bao gồm những mùi của nó ở trong thâm tâm lại đẹp đẽ, tươi mát như tình yêu đậm đà của đôi vợ ông chồng son trẻ”. Ông ta vừa nói vừa ngã những trái “tu rên” phân chia từng múi cho mọi fan cùng nếm.

Đoạn, ông ta kể hết mẩu chuyện tình duyên xưa mà lại từ lúc về tới nay ông đã gắng ý giấu kín đáo trong lòng. Ông nói mãi, nói mãi. Khi nhắc xong, sinh hoạt khóe đôi mắt con bạn chung tình ấy, nhị giọt lệ lung linh tự nhiên nhỏ dại vào múi “tu rên” đang núm ở tay. Nhì giọt nước đôi mắt ấy sôi lên trên mặt múi “tu rên” như vôi chạm mặt nước và ở đầu cuối thấm vào múi như giọt nước thấm vào lòng gạch.

Sau đám giỗ cha ngày, người đàn ông ấy hốt nhiên không bệnh mà chết. Từ đấy, dân làng các lần ăn thiết bị trái đó đều nhớ đến tín đồ gây giống; nhớ đến chuyện người bọn ông bình thường tình. Họ gọi “tu rên” bằng hai tiếng “sầu riêng” để nhớ mối tình chung thủy của nam nhi và nàng.

Người ta còn nói gần như cây sầu riêng nào thuộc dòng các loại hạt tất cả hai giọt nước mắt của chàng new là thứ sầu riêng gồm trái ngon và thơm hơn các thứ khác.

2. Sự tích sầu riêng biệt

Khác với nhà phân tích văn hóa dân gian Nguyễn Đình Chi, sự tích trái sầu riêng của hai người sáng tác Sơn Nam cùng Tô Nguyệt Đình lại là câu chuyện hoàn toàn khác, nói về hai bạn bè ruột tuy thế bất đồng quan điểm sống. Câu truyện này được trích trong cuốn “Truyện xưa – Tích cũ” – của NXB con trẻ – 1993

Thủa xưa, gồm hai em bên nhau đến dựng nhà mặt bờ suối. Bạn anh là 1 trong quan Tể tướng tại trào, nhưng vị chán cảnh lợi danh phù du cần lìa vứt phồn hoa đô hội, vứt cả hầu thiếp, ăn diện áo buồn phiền hài sợi về ẩn dật trong cảnh lâm tuyền, mượn gió đuối trăng thanh, cầm, kỳ, thi, tửu làm bâu bạn.

Xem thêm: Hé Lộ Thiệp Cưới Sang Trọng Của Trúc Diễm Và Bạn Trai Việt Kiều Cầu Hôn

Bấy lâu nương dựa vào sự vẻ vang của người anh, nên tín đồ em bắt đầu tạm theo về hôm sớm mặt anh, chứ lòng thì chỉ nghĩ đến lợi danh, mũ cao áo rộn xứ sở kinh thành xa hoa tráng lệ. Tín đồ em từng tìm phương pháp xa lánh núi rừng để trở về thành thị. Biết vậy, người anh thường xuyên khuyên em:

– càng tốt danh vọng, càng nhiều gian nan. Chú lưu luyến cảnh lầu son gác tía, có kẻ hầu fan hạ mà làm cái gi cho bận tâm, nhọc xác. Họ sống khoan thai trong cảnh thiên nhiên như vậy này, chẳng thảnh thơi, vui mắt lắm sao!

Những lời bạn anh nói, bạn em hay gác bỏ ngoài tai, lại chê trách anh mình dở hơi dở, bắt buộc mới bỏ vị thế Tể tướng trên trào, chọn dòng sống mai một như cỏ cây. Ngày ngày tín đồ em tra cứu đủ bí quyết hoặc sản xuất lấy thời cơ để tiến thân với đơn vị vua.

*
Sự tích sầu riêng

Một hôm, gần bờ suối có cội cây trổ sanh một quả, trông hình dáng xù xì như trái mít tố nữ, ngặt bởi vỏ cứng và gồm gai lổm chổm nhọn hoắt như từng mũi kim châm. Thật là một trong quả lạ chưa từng thấy bao giờ, hương thơm thơm lại thoảng gửi nồng nực. Người em đến rằng thời cơ tiến thân của bản thân mình đã mang đến rồi, ngay tức khắc hái quả kỳ lạ ủ vào vào lá, để ngày mai mang về kinh thành dưng lên mang đến vua thưởng thức.

Người anh hết sức khuyên phòng em không nên liều lĩnh cơ mà chuốc vạ vào thân. Nơi chốn triều đình chẳng thiếu đưa ra trái ngon, thiết bị lạ, vua đoái hoài bỏ ra đến một vật dụng quả ngoại hình xấu xa. Tín đồ em vẫn không nghe, cứ quyết định ra đi.

Khi tín đồ em xuống đến kinh thành. Đem quả lạ nhấc lên vua bảo là quả này còn có mùi thơm tựa mùi hương trầm. Vua tức thì đòi fan em vào, rồi truyền thị vệ rước dao bổ quả quý ấy ra. Đến chừng nhà vua gửi lên mũi bỗng ngài nhăn mặt, bít mũi kêu thúi om sòm. Những thị vệ bèn xúm lại bắt trói người em rồi rước ra chém đầu về tội lúc quân.

Sau lúc cái đầu người em rơi rụng, quan tư đồ vụt bao gồm ý tò mò, tìm đến nơi vẫn quăng trái lạ nhưng mà xem, ông thấy trái này có từng múi color vàng, cơm của nó lầy nhầy như mỡ đặc, ngửi thấy mùi tức giận mà nếm vào mồm thì ngọt ngào và lắng đọng đầy vị thơm ngon.

Lập tức quan tứ đồ vào bệ kiến bên vua trình qua trường đoản cú sự. Nhà vua vẫn chưa tin, truyền đem cho bạn nếm thử. Quả nhiên, nhà vua hưởng thụ được hương vị đặc biệt quan trọng lạ lùng của trái quý này trước giờ chưa từng thưởng thức.

Nghĩ lại, bên vua mang làm hối hận hận lỡ tay giết thịt oan một mạng người đã bởi trọng vọng mình lấy hiến dâng của lạ. Tuy vậy việc vẫn lỡ rồi, không lẽ làm cho triều thần thấy được sự lỡ lầm tắc trách của mình, đề nghị nhà vua chỉ lặng lẽ với nỗi sầu riêng.

Hôm sau, vua mang lại truyền triều thần tra cứu xem nơi bắt đầu tích của trái lạ với hiện chỗ nào có nó để hái rước về. Quan tiền quân đi lùng kiếm ở khắp nơi vẫn ko biết nơi nào có lắp thêm trái lạ. Chỉ có fan anh là biết, nhưng từ lúc hay tin fan em bị rụng đầu vày hiến dâng trái lạ, tín đồ anh không ngoài châu mày ân hận tiếc, nguyên nhân không tàn khốc ngăn cản em mình lao đầu vào chỗ chết.

Nghĩ thẹn với lòng những bi thiết riêng, bạn anh âm thầm sầu khổ như thấy em hiện tại về trách móc, cho đến lúc sự sầu riêng biệt làm tín đồ anh nhuốm bệnh dịch qua đời.

Về sau, một vị vua bên Lý, gửi quân qua cánh rừng ấy, thấy trái lạ vừa chín vàng trên cây, mùi hương thơm bay phảng phất bắt đầu bảo đấu sĩ hái xuống nếm thử, lại được nghe một người binh lực già kể chuyện phải mới để tên mang đến trái kỳ lạ là trái sầu riêng. Và mẩu truyện Sự tích trái sầu riêng biệt được ra đời từ đó.

Đặc điểm của trái sầu riêng

Sầu riêng là một loại quả quánh biệt, được không ít người ở Đông nam giới Á xem như thể “vua của các loại trái cây”. Nó có điểm sáng là kích thước lớn, mùi mạnh, và nhiều gai nhọn bao bọc vỏ. Tùy nằm trong vào từng loài mà trái có hình dáng từ thuôn cho tròn, color vỏ tự xanh lục đến nâu, màu sắc thịt quả từ xoàn nhạt mang đến đỏ.

Sầu riêng có nguồn gốc từ Đông nam Á, được nhân loại phương Tây biết đến khoảng 600 năm. Làm thịt quả hoàn toàn có thể ăn được, cùng tỏa ra một mùi sệt trưng, nặng và nồng, trong cả khi vỏ trái còn nguyên.

Một số người thấy trái sầu riêng biệt có mừi hương ngọt ngào dễ chịu, tuy nhiên một số khác lại không chịu nổi và khó chịu với mùi vị này. Mùi thơm của sầu riêng khiến cho những phản ứng từ bỏ mê mẫn cho tới kinh tởm mãnh liệt, với được trình bày như mùi hương hành tây thối, nhựa thông hoặc nước cống.

Do hương thơm của sầu riêng ám rất rất lâu cho vì thế nó bị cấm sở hữu vào một vài khách sạn và phương tiện đi lại giao thông nơi công cộng ở Đông nam giới Á.

Ở nước ta, sầu riêng chỉ được trồng ở những tỉnh thành phía Nam, do đây là loại cây ăn uống quả sức nóng đới, quan trọng chống chọi được sức giá buốt của mùa đông miền Bắc.

Nhà văn Mai Văn tạo từng có nhận xét như sau:

“Sầu tiêng là các loại trái quý, trái thảng hoặc của miền Nam. Hương vị của nó hết sức đặc biệt, mùi thơm đậm, cất cánh rất xa, thọ tan trong không khí. Còn hàng trăm mét mới tới nơi để sầu riêng, hương đang ngào ngạt xông vào cánh mũi. Sầu riêng rẽ thơm hương thơm thơm của mít chín quấn với hương bưởi, phệ cái phệ của trứng gà, ngọt cái vị của ong già hạn. Hương thơm vị gợi cảm đến kì lạ.

Hoa sầu riêng rẽ trổ vào thời điểm cuối năm. Gió đưa mùi thơm ngát như hương cau, hương bưởi tỏa khắp khu vườn. Hoa đậu từng chùm, color tím ngát. Cánh hoa như vảy cá, gần giống giống cánh sen con, loáng thoáng vài nhụy li ti trong những cánh hoa. Từng cuống hoa ra một trái. Quan sát trái sầu riêng rẽ lủng lẳng bên dưới cành trông giống hầu như tổ kiến. Mùa trái rộ vào dạo bước tháng tư, tháng năm ta.

Đứng nhìn cây sầu riêng, tôi cứ nghĩ mãi về cái dáng cây kì quái này. Thân nó khẳng khiu, cao vút, cành ngang trực tiếp đuột, thiếu cái dáng cong, dáng nghiêng, chiều quằn, chiều lượn của cây xoài, cây nhãn. Lá nhỏ tuổi xanh vàng, hơi khép lại, tưởng như lá héo. Vậy mà lại khi trái chín, hương thơm tỏa ngạt ngào, vị ngọt mang lại đam mê.”

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *