KỲ 4: “TÔI TỰ TIN VÀO GIỚI TÍNH CỦA MÌNH”Số đông vẫn thường áp đặt cho rằng người đồng tính xuất xắc tự ti với số trời của mình. Mặc dù nhiên, điều này chưa hẳn chính xác, bởi, đối với Nguyễn Huỳnh Anh Khoa (20 tuổi, sv trường ĐH KHXH&NV, ĐHQG TP.HCM), xã hội LGBT (những fan đồng tính nữ, bạn đồng tính nam, tuy vậy tính luyến ái, hoán tính/ biến đổi giới tính) vẫn thường biết đến với biệt danh Gió Lẻ thì trọn vẹn khác. Cậu cảm nhận mình là đồng tính tức thì thuở nhỏ, nhưng, chưa lúc nào nghĩ đó là vấn đề sai trái. Cậu thản nhiên sống, thản nhiên bự lên.
Bạn đang xem: Tâm sự của một người mẹ từng sốc nặng khi biết con trai mình đồng tính
Khoa niềm hạnh phúc bên bạn yêu
Đừng từ tử bởi giới tính của mình
Đối với Khoa, đồng tính là điều rất bình thường, bởi vì mọi fan không thể tự lựa chọn giới tính mang lại mình. Điều cậu thân thiết là người đó sống có lợi hay không.
Lớn lên, Khoa tập tành vào mạng, viết blog, bộc bạch tâm sự của mình. ở kề bên những người phản bác, lên án, bình luận với các lời ác ý vẫn có không ít người đồng cảm, share với cậu. đồng đội ban đầu cũng hơi bất thần khi cậu dám nói lên giới tính thực của mình. Tuy vậy theo thời gian mọi việc cũng quay lại bình thường, không ai bàn tán nữa. Chỉ bao gồm điều cậu ko ngờ, chị gái cậu đang đọc được và kể lại với phụ huynh cậu.
Gia đình Khoa là gia đình gia giáo nên khi biết được sự thật phụ huynh cậu nổi giận tam bành, chửi rủa xối xả. Cậu khóc, cố giãi tỏ nhưng bất lực. Bắt gặp nước mắt bà mẹ rơi, trái tim cậu nhức gấp mấy lần các roi đòn của phụ thân giáng xuống. Suốt những ngày liền, cậu bị cấm thoát ra khỏi nhà nhằm không chạm chán những “kẻ đồng tính”. Từ bỏ nhỏ, cậu cũng từng nghĩ sẽ có ngày bố mẹ phát hiện ra giới tính thật của mình. Vắt nhưng, cậu chưa lúc nào lường trước được mọi chuyện lại tồi tệ đến hơn cả như thế.
Thời gian trôi qua, ko khí mái ấm gia đình ngày càng trở đề nghị bức bối. Cậu không đủ can đảm đề cập đến sự việc đồng tính với gia đình nữa. Nhưng người mẹ cậu thì lặng lẽ tìm bí quyết chữa trị mang đến cậu vì nhận định rằng đồng tính là dịch và có thể chữa trị bằng phương pháp tiêm hooc môn nam. Bà bầu dẫn cậu lên khám đa khoa Thống độc nhất vô nhị (quận Tân Bình, TP.HCM) đi khám “bệnh” đồng tính.
Cậu run rẩy đẩy ô cửa phòng khám. Vị bác sĩ dìu dịu hỏi: “Cháu mắc bệnh gì?”. Khoa ấp úng: “Con không xẩy ra gì hết”. Bác sĩ hỏi tiếp: “Không bị gì sao lại cho đây?”. Cậu lí nhí: “Con là đồng tính, mẹ cứ nghĩ đó là bệnh, rất có thể tiêm hooc môn nam là hết”. Chưng sĩ lại hỏi: “Tại sao cháu biết bản thân đồng tính?”. Cậu nạm giữ bình tĩnh: “Con rất có thể cảm nhận được điều đó. Nhỏ không có cảm xúc trước các bạn nữ mà chỉ rung động đối với bạn trai”. Sau một hồi trò chuyện, bác bỏ sĩ dắt cậu ra với phân tích với mẹ: “Đồng tính không phải là bệnh. Đồng tính tồn tại ngay trong khi con tín đồ mới sinh ra. Chưa hẳn tiêm hooc môn là hoàn toàn có thể chữa được”. Hai bà bầu con lại khăn gói về quê.
Từ đây, người mẹ ít khi nhắc đến giới tính của đàn ông nhưng cậu vẫn cảm nhận được sự xung khắc khoải trong tiếng thở dài của mẹ. Trong thâm nám tâm, cậu luôn luôn cảm ơn vị bác sĩ ấy do những điều ông nói phần nào toá trói được sự áp đặt của người thân đối với cậu. Mặc dù nhiên, cũng có thể có một khoảng thời hạn dài chịu không nổi áp lực, cậu bị trầm cảm nặng trĩu và ít nhất ba lần tìm đến cái chết. Giờ đồng hồ ngẫm lại, cậu vẫn còn đó rùng mình trước đầy đủ khoảnh tương khắc ấy.
“Mình biết, trầm mình là cách đa số người đồng tính tìm tới khi không hề động lực nào để sống. Tôi đã trải qua quá trình đó đề nghị mình hiểu. Tuy nhiên, mọi fan không biết cảm xúc khi sắp tới từ bỏ cuộc đời này là chũm nào đâu. Lúc đó, bản thân khát sống vô cùng. Bản thân nhớ lại còn rất nhiều mục tiêu vẫn chưa hoàn thành. Mình chỉ khuyên toàn bộ mọi người, mặc dù vướng vào bất kỳ việc gì cũng không nên tìm đến cái chết”, cậu nói.
Đồng tính chưa hẳn là mẫu tội
Khoa khá danh tiếng trong xã hội LGBT không chỉ có vì những chuyển động nhằm tìm lại sự công bằng, được lao lý thừa nhận so với những tín đồ đồng tính cơ mà còn là sự việc tự tin, trường đoản cú hào cùng với giới tính vẫn mang. Thời hạn qua, cậu khiến cư dân mạng xôn xao với một mẩu chuyện đầy tính nhân văn nhưng khiến rất nhiều người xúc đụng khi chia sẻ lên trang cá nhân: “Có một cô phóng viên hỏi một chúng ta đồng tính rằng các bạn ấy nhận ra mình thích người cùng giới năm mấy tuổi? các bạn ấy hỏi lại cô phóng viên rằng cô ấy biết mình muốn người không giống giới năm bao nhiêu tuổi.
Cô phóng viên hỏi các bạn ấy làm sao biết bản thân đồng tính và xúc cảm yêu fan cùng giới như thế nào? bạn ấy sung sướng hỏi lại cô phóng viên, bằng cách nào cô ấy biết bản thân yêu người khác giới (dị tính), và cảm xúc khi cô ấy yêu fan khác giới như vậy nào, thì yêu bạn cùng giới cũng tương tự vậy. Không có sự khác biệt trong tình yêu.
Cô phóng viên báo chí lại hỏi bạn ấy có gặp gỡ khó khăn khi buộc phải sống đưa với thiết yếu mình không? chúng ta ấy hỏi lại cô rằng, làm thế nào mới điện thoại tư vấn là sinh sống giả, ra sao mới là sinh sống thật, liệu cô và bao bạn dị tính khác có rất cần phải sống thật tuyệt sống mang không. Người đồng tính cũng vậy, họ là chính họ thôi. Không có bất kì ai đủ tư phương pháp để làm cái chuẩn chỉnh trong cuộc sống thường ngày này cả. Cùng hơn hết, dù cho là đồng tính xuất xắc dị tính cũng đều sở hữu những lúc gặp mặt khó khăn, trở ngại.
Cô phóng viên hỏi các bạn ấy có định come out (công khai) bài toán mình đồng tính với gia đình và bằng hữu không? chúng ta ấy hỏi lại cô phóng viên rằng cô ấy gồm cần come out việc mình muốn người khác giới không.
Cô phóng viên hỏi chúng ta ấy rằng bạn có sống tự hào khi là fan đồng tính không? bạn ấy hỏi lại cô rằng cô tất cả tự hào màu sắc da của chính bản thân mình nếu bị rành mạch chủng tộc không?
Cô phóng viên hỏi bạn ấy gồm tin vào sự chấp thuận hôn nhân đồng giới không. Bạn ấy nói, làm gì có hôn nhân gia đình đồng giới. Cũng chẳng có hôn nhân khác giới. Từ khi nào hôn nhân là đặc quyền của 1 nhóm người? hôn nhân là hôn nhân. Bình đẳng hôn nhân.
Cô phóng viên báo chí hỏi các bạn ấy cảm xúc thế nào lúc mình là nhân tố trái từ nhiên, bất thông thường trong làng hội? chúng ta ấy nói rằng, làm gì có ai là trái tự nhiên và thoải mái hay bất bình thường, chỉ có những người tự cho rằng mình tự nhiên, bình thường hơn bạn khác. Đa số không phải là mẫu bình thường, phần nhiều là sự phổ biến. Thiểu số không có nghĩa là bất thường, thiểu số tạo nên sự sự nhiều dạng. Cô phóng viên báo chí cám ơn chúng ta đã chia sẻ và không bao giờ quên gửi lời động viên “Dù em đồng tính tuy thế hãy sống xuất sắc nhé!”. Bạn ấy cười tươi cùng nói: “Cám ơn chị. Em là fan đồng tính với em sẽ luôn sống tốt. Đồng tính không có gì là xấu đi nên ta hãy bỏ chữ “dù” và “nhưng” chị nhá!”. Đồng tính ko tiêu cực. Vào một thôn hội, dù là đồng tính tuyệt dị tính đều có kẻ tốt người xấu. Toàn bộ bình đẳng”.
Khoa bảo, đồng tính chưa phải là mẫu tội cũng không hẳn là xấu. Sự việc là có nhiều người đang kỳ thị đồng tính. Mặc dù nhiên, dị tính có fan tốt, kẻ xấu và đồng tính cũng tương tự như thế. Thậm chí, có tương đối nhiều người đồng tính đang sống và làm việc tốt, có không ít thành tựu lớn, quan trọng trong nghệ thuật. Cậu cũng giống như những bạn đồng tính chỉ muốn rằng, thôn hội không hề kỳ thị, dị tính hay đồng tính.
Câu chuyện của chúng tôi rẽ lịch sự chuyện tình yêu. Khoa phân tách sẻ, trước đó cũng trải qua vài ba ba ái tình nhưng đa số tan vỡ. Đến năm 12, trong lúc thiếu cồn lực sinh sống thì người yêu hiện trên xuất hiện. Cậu từ bỏ hào: “Người yêu của bản thân mình tên Trương è Trung H., rất đẹp trai, cao to, hiền lành và khôn xiết thông minh”. H. Nhỏ dại hơn cậu nhì tuổi, cùng học ngôi trường phổ thông. Tình thương của hai fan đến một bí quyết nhẹ nhàng, lãng mạn.
Mơ một ngôi nhà hạnh phúc Ba năm không quá dài cho 1 chuyện tình đẹp tuy vậy cũng đủ nhằm Khoa thấy cuộc đời mình đã gồm điểm tựa. Cậu hay mơ về giây phút hai đứa cùng ký kết giấy kết hôn, rồi bao gồm một lễ cưới nhỏ, một ngôi nhà nhỏ, tràn ngập yêu thương. Mà lại cậu e hại một ngày ko xa, gia đình H. Và cả gia đình mình sẽ đạp đổ mọi mong muốn của hai người. Năm con trai tôi đang học năm thứ tía đại học, nó miễn cưỡng nói cùng với tôi một sự thật: "Mẹ ơi, bé là gay, bà bầu hãy đồng ý một con người người mẹ cho là không khỏi bệnh mạnh"...Mang thai 9 mon 10 ngày quả tình vô cùng khó khăn khăn, tôi mong đợi lắm ngày con trai chào đời. đều tưởng quy trình tồi tệ đã qua, nhưng thực tế không cần vậy. Sự bự lên của một đứa trẻ đòi hỏi có phụ huynh đồng hành, yên cầu yêu yêu quý và không hề ít sự chỉ dẫn từ thân phụ mẹ, điều nhưng cả tôi và ông chồng đều không làm cho được. Xem thêm: 3 Cách Tỏ Tình Bằng Tin Nhắn Tỏ Tình Với Crush Qua Tin Nhắn, 11 Tin Nhắn Tỏ Tình + ^^ Ý Tưởng Khi bé còn nhỏ, vợ ck tôi bận rộn với quá trình kinh doanh. Cửa hàng chúng tôi muốn tìm thật những tiền mang đến con, để nhỏ có cuộc sống thường ngày sung túc, như vậy mới là "cha chị em có điều kiện". Nhưng công ty chúng tôi đã lầm... Trong lòng tôi, nam nhi mình luôn là người rất xuất sắc, ở phần lớn mặt con đều thể hiện rất tốt. Ai rất có thể ngờ rằng sự thay đổi của bé thật tinh tế và sắc sảo mà tôi đang không kịp nhấn ra. Mỗi khi gặp con, tôi chỉ cảm xúc con nhỏ xíu hơn, cao hơn, chứ chưa lúc nào tôi bước vào nhân loại của con để gọi được để ý đến của thằng bé. Năm nam nhi đang học năm thứ cha đại học, nó miễn chống nói cùng với tôi một sự thật: "Mẹ ơi, nhỏ là gay, chị em hãy chấp nhận một nhỏ người bà mẹ cho là không lành mạnh". ![]() Tôi dường như không thể đồng ý sự thật con trai mình là bạn đồng tính (Ảnh minh họa: 163). Tại thời gian đó, tôi thiết yếu chấp nhận, cũng ko thể làm cái gi được. Tôi nuốm tự hỏi mình: "Tại sao bé tôi lại như vậy này? vì sao nó không được nam giới tính tựa như những đứa nam nhi khác?". Cơ mà tôi không thể tìm kiếm được câu trả lời. ông xã tôi không nói lời nào, chỉ biết thở dài. Tôi hiểu được với tứ cách là 1 bậc phụ vương mẹ, ngoài việc tức giận cùng muốn biến đổi sự thiệt này, tôi không thể làm cái gi khác. Tôi ra đời trong một mái ấm gia đình đông anh em, nhà có khá nhiều con gái hơn con trai. Trong một mái ấm gia đình như vậy, mọi fan đều chăm lo nhiều rộng cho con trai. ông xã tôi và tôi là bàn sinh hoạt cấp ba. Sau khi tốt nghiệp, chúng tôi ra ngoài thao tác chăm chỉ. Năm 23-24 tuổi, cửa hàng chúng tôi kết hôn. Những năm đầu, vợ ông chồng tôi gần như làm xí nghiệp và mua sắm nhỏ, cuộc sống đời thường không hề dễ dàng dàng. Ngay lập tức từ khi cưới nhau, cửa hàng chúng tôi đã thỏa thuận là trong tương lai phải có tác dụng việc siêng năng để con chưa phải sống thiếu hụt ăn, thiếu hụt mặc. Sự thật đang diễn ra theo hướng này. Cưới nhau chưa được bao lâu thì tôi gồm thai, một mình chồng vất vả đi làm việc bên ngoài. Tôi không muốn nhìn ck làm bài toán chật vật phía bên ngoài một mình. Sau thời điểm sinh, tôi cùng anh ra phía bên ngoài kinh doanh. Dịp đó, cuộc sống đời thường rất vất vả, nhiều khi làm nạp năng lượng không được, thậm chí là không trả được chi phí thuê bên nhưng cửa hàng chúng tôi vẫn cố gắng dành dụm hết mức có thể để giữ hộ về quê mang lại con. Trong đôi mắt dân làng, chúng tôi là những người có năng lực. Sau vớ cả, công ty chúng tôi đã làm cho việc chăm chỉ trong nhiều năm, cùng đã gồm chỗ đứng, hoàn toàn có thể nuôi sống một gia đình. Đổi lại, cửa hàng chúng tôi chỉ được gặp mặt con hàng năm một lần. Nhì vợ ông xã cũng không dám sinh đứa thiết bị hai vì biết ko thể tất cả thời gian quan tâm tốt mang đến con. Thời gian trôi qua, công việc làm nạp năng lượng ngày càng vạc đạt, mái ấm gia đình ngày càng khủng mạnh, nam nhi tôi cũng khủng lên từng ngày. Dần dần dần, mỗi lúc tôi về bên và nhìn thấy con, lại có xúc cảm con lạ lẫm với cha mẹ. Điều duy nhất mà nam nhi tôi hài lòng có lẽ là bé hơn bạn khác ở đoạn ăn ngon khoác đẹp. Nhỏ tôi mặc hàng hiệu cao cấp nổi tiếng và ăn ở đông đảo chỗ sang chảnh. Tôi nhớ khi nhỏ học lớp 7, nó đã gọi điện hỏi tôi: "Mẹ ơi, tiếp đây có buổi gặp phụ huynh học tập sinh, mẹ đi cùng nhỏ được không?". Tôi đo đắn một dịp rồi đồng ý. Nhưng khi đến giờ chạm mặt cô giáo của con, tôi đang thất hứa, vì phải đi công tác đột xuất. Tôi gọi điện xin lỗi con trên tuyến đường ra sảnh bay, thằng bé nhỏ chỉ thanh thanh nói: "Con hiểu, toàn bộ là vì gia đình chúng ta". Lúc kia tôi nghĩ mình rất may mắn vì đàn ông tôi có thể hiểu được sự trở ngại và bất lực của công ty chúng tôi với tư biện pháp là phụ thân mẹ, nhưng tôi không nghĩ không ít về điều đó. Tại thời gian này, đàn ông tôi đã cầm đổi. Khi con tôi học tập lớp 9, cô giáo hiệp thương với tôi qua điện thoại cảm ứng thông minh rằng thằng bé có tính giải pháp rất kỳ quái. Nó ko thích chơi với bạn, chỉ ngồi vẽ. Tôi suy nghĩ đó là do tính bí quyết của con, một vấn đề nhỏ mà cô đang làm quá lên, tôi ko mấy bận tâm. Sự vấn đề cứ chũm xảy ra khiến tôi đã bỏ qua thời điểm tốt nhất có thể để chấn chỉnh tâm lý cho con. Rất có thể kể tự đó, nhỏ tôi đã đổi khác tâm lý. Trong mắt phụ thân mẹ, bài toán một đứa trẻ con đã béo có cá tính riêng là điều đáng mừng, tôi trọn vẹn không nghĩ tới các khía cạnh khác. Xét cho cùng, kết quả học tập của bé tôi luôn luôn ở nấc tốt, và bé rất trường đoản cú lập. Công ty chúng tôi không khi nào phải lo lắng về con, luôn cảm thấy yên chổ chính giữa về con. Năm trang bị 3 đh con vẫn duy trì thành tích xuất sắc, chắc chắn sẽ học tập cao học trong tương lai. Nhưng ngờ đâu lúc này, con lại nói với tôi rằng nó là người đồng tính. Vợ chồng chúng tôi do dự nên trách con hay trách mình vì chưng nỗi cay đắng này. Ck tôi sau cuối nói cùng với vợ: "Con chọn con đường nào thì bọn họ cũng yêu cầu trân trọng, cho dù sao mấy chục năm nay bọn họ vẫn luôn thế này, giờ sửa thay đổi cũng muộn". Chấp nhận thực tế và gan góc đối mặt với nó là điều chúng ta cần làm với tư biện pháp là phụ thân mẹ. Sau khi nam nhi tôi giỏi nghiệp đại học, nó đưa bạn trai về công ty ra mắt. Shop chúng tôi không nói gì, dù đang hỏi ý kiến bác sĩ trọng điểm lý, câu vấn đáp mà chúng tôi nhận được tương tự như những gì chồng tôi nói. Trong bốn năm qua, cực kỳ vất vả, tuy vậy tôi thấy nam nhi tôi niềm hạnh phúc hơn rất nhiều. Tất cả lẽ, chỉ vậy thôi là đủ. |