Các Câu Chuyện Về Đức Phật Giáo Truyện Phật Giáo Hay Nhất Và Ý Nghĩa

 LỜI GIỚI THIỆU Trong bất cứ nền văn hóa truyền thống nào trên quả đât cũng đều có sự hiện diện từ cực kỳ sớm của rất nhiều câu chuyện cổ, mà đa số là dưới hiệ tượng truyền khẩu, được những người thuộc tầng lớp dân gian kể lẫn nhau nghe qua từng thế hệ tiếp diễn nhau. Đặc điểm chung của không ít câu chuyện đề cập dân gian này là sự bình dị nhưng không kém phần sâu sắc, bởi vì chúng luôn là sự việc đúc kết tự vô vàn những tay nghề sống trong thực tiễn và hầu như nhận thức chân xác của đa số thế hệ, được chuyển vào từng mẩu truyện kể một cách tự do dễ chịu và thoải mái mà ko cần quan tâm dến bất cứ một sự vi phạm bản quyền làm sao như trong văn học viết. Từ bỏ chuyện nói đến những truyện được ghi chép luôn luôn có một khoảng cách nhất định, bởi người kể chuyện luôn luôn có quyền sáng sủa tạo bằng phương pháp tùy nhân thể thêm thắt những cụ thể nhất định, trong những khi truyện được biên chép lại cùng với tính chất cố định hơn và luôn luôn có yếu ớt tố đánh giá và thẩm định chủ quan liêu của người ghi chép. Do thế, có thể nói rằng việc xem một tuyển tập truyện cổ so với nghe đề cập chuyện tương tự như được nạp năng lượng một món ăn uống chế đổi thay công phu so với phần đông món ăn uống dân dã. Tuy thực tế là từng loại đều có những mùi hương vị đặc điểm không thể thay thế sửa chữa cho nhau, nhưng mà nếu chỉ xét riêng biệt về yếu ớt tố tâm lý giáo dục thì có lẽ rằng việc ghi chép với lưu hành gần như câu truyện cổ sẽ dễ dãi mang lại một tác dụng tích cực hơn, với đồng thời cũng hỗ trợ cho những mẩu truyện này chưa hẳn mai một cùng với thời gian. Khi di chuyển sang Việt ngữ tập sách “Phật giáo vắt sự đại toàn”, đạo hữu Diệu Hạnh Giao Trinh (hiện cư ngụ tại Paris, Pháp quốc) đã đóng góp thêm phần giới thiệu với fan hâm mộ Việt Nam phần nhiều câu truyện cổ hết sức hấp dẫn, lý thú và bửa ích. Phần lớn những câu chuyện này tuy sẽ được những người Phật tử nước ta kể cho nhau nghe từ rất rất lâu rồi, tuy thế sự tiếp cận với một tuyển tập truyện cổ như vậy này chắc hẳn rằng sẽ giúp kiểm soát và điều chỉnh lại nhiều cụ thể sai lệch, tương tự như giúp người hâm mộ có một cái nhìn toàn vẹn và chính xác hơn về truyện cổ Phật giáo. Truyện cổ Phật giáo là 1 trong bông hoa một trong những bông hoa truyện cổ trên khắp thế giới, và là 1 trong những bông hoa khôn xiết độc đáo. Tính cách lạ mắt này bao gồm được là vì sự xuất hiện của chúng, không chỉ là hoàn toàn phụ thuộc vào những điều tai nghe mắt thấy của con bạn và được đề cập lại qua sự phóng đại cũng như sáng chế tạo của trí tưởng tượng như các loại truyện cổ nói chung, mà đa phần truyện cổ Phật giáo đều phải có xuất xứ từ những bom tấn cũng như được để lên nền tảng của không ít giáo pháp do chính Đức Phật đã truyền dạy. Đặc biệt là học thuyết nhân quả. Đặc điểm này làm cho tất cả hầu như câu truyện cổ bên trong Phật giáo vừa duy trì được đặc thù bình dị và cuốn hút vốn có của thể một số loại truyện cổ, lại vừa hàm chứa những bài học đạo đức luân lý, hầu như triết lý sống sâu xa, cùng trên toàn bộ là hầu hết chân lý về cuộc sống do Đức Phật Thích-ca Mâu-ni tò mò và truyền dạy lần thứ nhất trong lịch sử vẻ vang nhân một số loại từ cách đây hơn 25 cố gắng kỷ. Qua hơn một trăm câu truyện cổ bao hàm từ rất nhiều truyện đã xảy ra hoặc được nói vào thời Đức Phật còn trên thế, cho đến những truyền tiền thân Đức Phật vốn được không ít người nghe biết qua Kinh bạn dạng sanh (Jãtaka), cũng giống như những truyện có nguồn gốc dân gian được kể lại bằng nhận thức của fan Phật tử… tập sách này đang dẫn dắt độc giả vào một trái đất lý tưởng cùng tươi đẹp, nơi ĐIỀU THIỆN luôn được tôn vinh và ĐIỀU ÁC luôn bị chê bai, trừng trị. Xét mang đến cùng, kia chẳng yêu cầu là niềm ao ước khát khao với mục tiêu tìm hiểu từ muôn đời của nhân loại đó sao? Với những nhận xét trên, xin trân trọng trình làng tuyển tập Truyện cổ Phật giáo này cùng bạn đọc gần xa. Mong mỏi rằng tập sách sẽ mang về cho quý fan hâm mộ không chỉ là phần đông phút giây thư giãn thoải mái, mà còn là những chiêm nghiệm sâu xa có thể làm chuyển đổi cuộc sống theo hướng giỏi đẹp hơn. Nếu như được như thế, đó sẽ là niềm sung sướng vô biên dành cho những người đã thâm nhập thực hiện. Mùa Xuân, 2009Trân trọngNguyễn Minh Tiến 1. Vợ chồng ông cấp cho Cô Độc Trưởng đưa Tu-đạt-đa (cũng điện thoại tư vấn là Tu-đạt) là một trong những nhà tự thiện lớn, luôn luôn vui mê say làm các chuyện phước đức, tía thí. Ông thường tương trợ những người nghèo khó, hay đem cơm gạo, áo quần bố thí cho họ. Vào toàn khoanh vùng thành Xá-vệ, không biệt lập nam hay nữ, già xuất xắc trẻ, cứ hễ nghèo khổ, không vị trí nương tựa, một khi tìm tới là được ông vui vẻ giúp sức ngay. Vì thế mọi fan đều call ông là trưởng mang “Cấp Cô Độc”, tức thị “người thường xuyên chu cấp cho cho những kẻ cô độc, không địa điểm nương tựa”. Một hôm, trưởng mang Tu-đạt đến nhà trưởng giả Thủ-la nghỉ ngơi thành Vương-xá để bàn luận việc hôn nhân cho những người con trai út, thì hốt nhiên được diện kiến đức Phật với được nghe pháp âm của Ngài. Ông thừa đỗi vui mừng, ngay thức thì phát trung tâm xây tinh xá nhằm thỉnh đức Phật và chư tỳ-kheo mang lại thành Xá-vệ giáo hóa bọn chúng sinh làm việc đấy. Đức Phật mừng quýnh nhận lời, bao giờ tinh xá xây dứt thì Ngài sẽ đến. Trưởng mang Tu-đạt trở về thành Xá-vệ chớp nhoáng đi coi khắp địa điểm để tra cứu một địa điểm thích hợp. Ông nhận ra trong số những nơi sẽ xem qua chỉ có vườn cây của hoàng thái tử Kỳ-đà là cực kỳ rộng rãi, loáng mát, gồm sông gồm nước, bao gồm đồi có núi, có hoa thơm cỏ lạ, cảnh đẹp như tranh, thật là 1 trong những khung cảnh hết sức thanh tịnh, u mỹ. Ông nghĩ, trường hợp được một chỗ như thế này để xây đắp tinh xá cúng dường đức Phật, để nắm Tôn về đấy thuyết pháp và chư tỳ-kheo an trú thì thật ko có ở đâu tốt đẹp nhất hơn. Tuy thế đây lại là vườn mà thái tử Kỳ-đà ưa chuộng nhất, nên trưởng giả Tu-đạt lừng chừng phải làm biện pháp nào nhằm thái tử chịu nhượng lại căn vườn cây này mang đến ông. Ông suy nghĩ nát óc cùng tuy biết là sẽ tương đối khó khăn nhưng không hề cách làm sao khác rộng đành phải trực tiếp đến gặp thái tử Kỳ-đà để khẩn khoản xin hoàng thái tử nhượng lại vườn ấy. Nhưng dù ông gồm nói cố nào thái tử Kỳ-đà cũng cố định một mực không chấp thuận. Đến lúc nghe trưởng trả Tu-đạt nài nỉ cho tới lần trang bị ba, thái tử cảm giác thật nặng nề mà cự tốt mãi một người khét tiếng lừng lẫy trong toàn quốc như ông trưởng trả này, bèn nghĩ kế đòi một giá cả thật cao để để cho trưởng giả bắt buộc thối chí. Nghĩ sao làm cho vậy, thái tử bèn nói: – thiệt sự tôi không muốn nhượng vườn này đến ông, cơ mà thấy ông cứ nài nỉ mãi như thế, thôi thì chũm này. Tôi bằng lòng bán ra với điều khiếu nại như sau: Ông hãy lấy tiến thưởng trải đầy khắp mặt khu đất của khu vực vườn. Nếu như ông gật đầu đồng ý trả đủ số vàng như vậy thì tôi vẫn nhượng đất cho ông. Ngạc nhiên thái tử vừa nói giá như thế thì trưởng giả Tu-đạt tỏ ra sung sướng khôn xiết, chớp nhoáng trở về huy động người nhà rước xe chở vàng nhanh lẹ đến trải đầy khắp mặt đất chỗ khu vườn. Khoảng tầm xế chiều thì toàn thể khu đất đã có được phủ kín đáo vàng, chi không đủ một khoảnh nhỏ. Thái tử Kỳ-đà nhìn thấy ông trưởng giả có vẻ như vẫn trầm ngâm suy nghĩ liền đến bảo: – hiện nay ông đổi ý vẫn tồn tại kịp đấy. Đất vẫn là của tôi, ông có thể lấy rubi về. Trưởng giả Tu-đạt nhoẻn mồm cười, nói: – Ngài lầm rồi! Tôi không còn tiếc rẻ số vàng vứt ra, chỉ đã nghĩ xem yêu cầu lấy số vàng còn thiếu này từ kho nào cho dễ dãi đó thôi. Ban đầu thái tử Kỳ-đà vẫn tưởng hoàn toàn có thể làm mang đến trưởng trả Tu-đạt phải thối chí trước một giá cả quá cao như thế, bất ngờ ông này chẳng nhớ tiếc gì số xoàn lớn, vẫn quyết tâm mua cho bằng được khu đất. Hoàng thái tử lấy làm cho tò mò, tức khắc gạn hỏi nguyên nhân mua đất. Trưởng giả Tu-đạt bắt đầu thật lòng đem dự trù xây dựng tinh xá cúng dường đức Phật với chư tăng nhưng mà nói mang lại thái tử nghe. Thái tử không ngoài lấy có tác dụng cảm đụng trước tín tâm thành tâm của vị trưởng giả
Tu-đạt tức thì hỏi tiếp: – Đức Phật là người thế nào mà ông so với ngài nhiệt vai trung phong và thành tín mang lại thế? Trưởng trả Tu-đạt liền nói lại vấn đề mình được chạm chán Phật trên thành Vương-xá và được nghe giáo pháp giải bay của ngài như vậy nào. Hoàng thái tử nghe xong cũng sinh lòng hoan hỷ, rất mong muốn chính bản thân mình sẽ được chạm mặt Phật. Thái tử tức khắc nói: – Trưởng giả! Số vàng không đủ ông không nhất thiết phải chở mang lại nữa, xem như tôi cúng dường số xoàn ấy vào câu hỏi xây dựng tinh xá. Ngoại trừ ra, khu đất đai thì coi như hiện nay đã là của ông, nhưng cây trồng hoa lá trong sân vườn thì tôi chưa hề bán. Vậy ni tôi cũng xin từ bỏ nguyện cúng nhịn nhường tất cả cây cỏ trong vườn này để đóng góp thêm phần làm chỗ cho đức Phật cùng chư tăng an trú. Trưởng mang Tu-đạt thấy hoàng thái tử Kỳ-đà vạc khởi tín nhiệm như nắm thì siêu vui. Từ đó cả nhì đều hết sức hân hoan, cùng mọi người trong nhà đốc thúc câu hỏi xây dựng và chờ đón ngày ông phật quang lâm. Khi tinh xá vừa xây xong, trưởng mang Tu-đạt chớp nhoáng nghênh thỉnh đức Phật và chư tăng về. Cũng chính vì tinh xá này là do trưởng giả cấp cho Cô Độc thờ dường khu đất nền và hoàng thái tử Kỳ-đà cúng nhịn nhường vườn cây, nên người thời bấy giờ call tên tinh xá này là “Kỳ thọ cấp Cô Độc viên”, nghĩa là vườn của ông cung cấp Cô Độc, cây của thái tử Kỳ-đà. Trưởng giả Tu-đạt vốn thích bố thí, ham thao tác thiện, lại thêm câu hỏi xây tinh xá khiến cho ông buộc phải tốn nhát số tiền quá nhiều, để cho việc làm ăn mau lẹ suy sụp, dần dần khánh kiệt cả gia sản, không thể trong tay bất cứ tài sản giá trị nào, thậm chí đang đi vào mức sắp bắt buộc chết đói. ngay trong khi đó, ông nhặt được trong lô rác một khúc mộc quý. Đây là một trong loại gỗ chiên-đàn rất là hiếm tất cả và hết sức quý giá, nhưng lại vì nó đang chưa được rửa sạch nên những khi ông mang đi chào bán chẳng ai mong mỏi mua cả. Cuối cùng có một thương lái thấy ông tội nghiệp bắt buộc miễn cưỡng đổi rước với 4 thưng gạo trắng. Bấy giờ, phu nhân trưởng trả Tu-đạt ngay tức khắc đong một thưng gạo đem đi nấu cơm. Cơm trắng vừa chín thì gồm tôn mang Xá-lợi-phất mang đến đứng ngay lập tức trước cửa, ôm bình bát khất thực. Phu nhân vô cùng hoan hỉ, liền rước thưng gạo đang nấu thành cơm trắng ấy mà lại cúng nhường hết mang đến ngài Xá-lợi-phất. Tiếp đến bà đong một thưng gạo khác mang đi nấu. Cơm vừa chín thì tất cả ngài Mục-kiền-liên mang lại khất thực. Bà cũng lấy cơm mới nấu ra cúng nhịn nhường hết đến ngài Mục-kiền-liên. Lần thứ cha nấu cơm, bà lại cúng dường mang đến ngài Ca-diếp. Còn thưng gạo cuối cùng, cơm vừa chín tới thì thấy ông phật từ xa đi đến. Bà vui hí hửng nghĩ: “Cũng may là mình vẫn còn đó một thưng gạo ở đầu cuối mới đun nấu chín này nhằm cúng nhường đức thay Tôn!” Nghĩ cố rồi, bao gồm bao nhiêu cơm trắng trong nồi bà dâng cúng trọn lên đức Phật. Đức Phật thấy vợ ông xã trưởng giả Tu-đạt tất cả lòng lành với tín tâm như thế nên từ kim khẩu ngài ngay thức thì chúc nguyện rằng: – Tội diệt phúc sinh, từ ni trở đi phúc đức vô tận, không thể khốn khó. Ngay trong khi đức Phật vừa đi khỏi thì lái buôn vừa tải khúc gỗ chiên-đàn lúc nãy search đến, mừng húm nói với trưởng mang Tu-đạt: – Ông thiệt may mắn, khúc gỗ ấy sau khoản thời gian tôi rửa sạch mang ra chợ bán đã có người đến trả cho hơn năm nghìn đồng tiền vàng. Tôi nghĩ đấy là phước báu của ông phải không dám một mình hưởng trọn, xin với ông chia đôi số tiền này vậy. Chũm là trưởng đưa Tu-đạt dấn được một số trong những tiền lớn, rất có thể mua lại tác phẩm và bước đầu trở lại các bước làm nạp năng lượng buôn bán. Từ kia mọi vấn đề đều dễ ợt đến nỗi vài ngày sau thì vàng bạc, tiền tài, châu báu trong nhà, cơm trắng gạo, lụa là vải vóc vóc vào kho đã hóa học đầy như núi, so với ban đầu thì bây giờ ông còn phú quý hơn gấp những lần. Trong rạm tâm, trưởng trả Tu-đạt rõ biết đấy là do nhân lành bố thí với cúng dường của chính mình mới tất cả được, nên ông mang đến lập bọn thật to để cúng nhường nhịn đức Phật với chư tăng, thỉnh đức nắm Tôn thuyết pháp cho phần đa người được nhiều lợi lạc, với từ đó càng nỗ lực thao tác từ thiện, cứu giúp người nghèo khó. Quả thật là, đem của nả mình hiện gồm ra ba thí cho tất cả những người khác, thấy thì có vẻ như mất đi, nhưng lại thật ra không khác gì mang phân tử giống tốt vùi trong trái tim đất ẩm, trước sau gì cũng trở thành có ngày hái được trái ngọt. 

PHẬT HỌC CẤP I (BUDDHISTSTUDIES - STAGE 1) NGHIÊN CỨU ĐẠO PHẬT - SÁCHDÀNH đến THIẾU NHI NGUỒN DỊCH: SÁCH CỦA QUỸ GIÁO DỤC ĐẠO PHẬT ANH QUỐC Nguyên tác : Jing Yin Ken Hudson fan dịch: Đồng An

*

NHỮNG CÂU CHUYỆN ĐỨCPHẬT

Lời dạy dỗ của
Đức Phật rất ý nghĩa sâu sắc nhưng khó hiểu. Vị vậy khi Đức Phật tại thể, Ngài thườngdùng đa số mẩu chuyện để giúp đỡ người đọc hơn về lời dạy dỗ của Ngài. Mười mẩuchuyện dưới đây sẽ giúp bọn họ hiểu rộng về lời dạy của Ngài trong tập sáchnày.

Bạn đang xem: Các câu chuyện về đức phật

Buddhist Stories

Some of the Buddha’s teachings are very deep and difficult khổng lồ understand.So when the Buddha was alive, he often used stories khổng lồ help people tounderstand his teachings. The following ten stories will help you understandbetter his teachings in this book.

*

 

*


Câu chuyện : công viên những bé hươu hoang dại Lời dạy dỗ :Chúng ta không tiếp giáp sinh

 

Thời xưa, cómột vùng đồi núi đẹp. Nhiều con hươu đến sống trong đây. Một ngày kia, đơn vị vuadẫn theo những người hầu cho đó để săn thú rừng. Công ty vua phun cung tên với trúngphải một nhỏ hươu mẹ. Hươu bà bầu bỏ chạy trong đau đớn. Sau đó, bên vua, tìm thấyhươu mẹ ẩn núp trong bụi cây với hươu bé bên cạnh. đến dù, hươu bà mẹ bị chảy máuvà nước mắt váy đầm đìa, tuy vậy hươu mẹ vẫn chấp nhận cho hươu con bú. Ko bao lâu, hươu mẹchết.

Nhà vua cảmthấy ăn năn hận, công ty vua bế hươu con lên và nói cùng với nó “ Ta sẽ chăm sóc chongươi”. Tức thì sau đó, nhà vua bẻ gãy cung tên làm đôi. đơn vị vua nói “ ta đã khôngbao giờ làm cho bị yêu mến ai lần nữa”.

Để ghi nhớ đếnngày đó, công ty vua viết tên cho vùng rừng núi là Công viên của các con hươu hoangdại.

Lời dạy: Giống như loại người, loài vật cũng cảm xúc sợ hãi. Bọn họ không nêngiết hại bé vật. Điều kia không giỏi và thật ích kỷ.

Wild Deer Park No killing

A longtime ago, there was a beauti-ful forest.Many deer lived there. Oneday, a kingtook his men there lớn hunt. Thekingshot an arrow & hit a mother deer. She ran away in pain. Laterthe king found her hiding in some bushes with her baby deer. Even though shewas bleeding và had tears in her eyes, she still fed her baby with milk. Shesoon died. The king felt very sorry. He picked up the baby deer và said lớn it,“I will now care for you.” He then broke his bow in two. He said, “I’ll neverhunt again.” to remember that day, he named the forest Wild Deer Park.

Like people, animals also have feel ings. We should not kill them for funor sport. It is unkind & selfish.

 

*


Câu chuyện : khía cạnh trăng đang nhìn chúng ta
Lời dạy :Chúng ta không đuợc ăn cắp

 

Ngày kia, cómột mái ấm gia đình rất nghèo. Họ hay đi cho vườn nhà hàng xóm để móc túi hoa quả,

Một đêm nọ,người cha dẫn theo người con trai nhỏ đi vào vườn nhà hàng quán ăn xóm để đánh cắp it càrốt. Trong những khi người phụ thân đang nhổ vài củ cà rốt, cậu đàn ông đứng cạnh bên ôngấy. Đột nhiên, người nam nhi thì thầm, “ Cha ơi, có nhiều người đang nhìn chúngta”. Người cha trở bắt buộc sợ hãi. Ông ấy nhìn quanh mà lại không thấy ai. “ Ở đâu,Ai đã quan sát vậy ?” Ông ấy hỏi tín đồ con.

Người contrai chỉ vào thai trời,” Đó, Thưa cha, mặt trăng đã thấy chúng ta.”

Người cha đãsửng sốt khi nghe con mình nói. Ông ấy đang nghĩ không một bạn nào rất có thể nhìnthấy những gì ông vẫn làm buổi tối nay. Những tiếng nói của người đàn ông làm ông xấuhổ.

Ông ấy némnhững củ cả rốt xuống đất và gắng tay người con trai. Cả hai trở về nhà trongánh trăng đêm. Sau đó, ông ta không bao giờ ăn cắp đồ dùng gì nữa.

Lời dạy: Nếu chúng ta ăn cắp, mọi fan sẽ biết.

The Moon is Looking at You No stealing

Once there was a very poor family. They often went lớn their neighbour’sgarden khổng lồ steal some vegetables.

One night, the father took along his little son into their neighbour’sgarden to steal some carrots. While the father was pulling out some carrots,his little boy stood beside him. Suddenly, his son whispered, “Daddy, someoneis looking at us.” The father became afraid. He quickly looked around but hecould not see anyone. “Where? Who?” he asked. The son pointed at the sky, “There, Daddy. It’s the moon. The moon is looking at us.” The father was shocked by what hisson said. He thought that nobody could see what he was doing at night. Hisson’s words made him feel ashamed. He threw the carrots down và took hisson by the hand. They both walked back trang chủ in the moonlight. After that henever stole anything again. If we steal, people will know.

 


*

*

Câu chuyện : Đức Phật và Rahula Lời dạy :Không nói dối

Rahula làngười con trai duy độc nhất vô nhị của Đức Phật, đã trở thành tu sĩ. Rahula là tín đồ nhỏtuổi nhất trong số Tăng. Tất cả các tăng đều yêu thương với đã chìu chuộng
Rahula thừa đỗi. Rahula làm bất kể điều gì cơ mà Rahula thích. Đôi khi, Rahula nóidối nhằm đùa chọc ghẹo ai đó. 

Một ngàykia, Đức Phật nói cùng với Rahula, “ Hãy mang cho ngài một chậu nước. Ngàimuốn cọ sạch đôi bàn chân của ngài.” Ngài vẫn rửa đôi chân của ngài vào chậu nướcvà hỏi Radula, “ Liệu con có muốn uống hểt nước này?”.

“Không, nướcnày đang bị dơ bẩn!” Rahula trả lời.

Đức Phật yêucầu Rahula bưng chậu nước đem đổ.

Đức Phật nóivới Rahula,” khi nước đã bị bẩn thỉu bẩn, không một tín đồ nào hy vọng dùng nó. Nó giốngnhư những mẩu truyện mà bạn ta vẫn bịa đặt, không một người nào thân yêu đếnchúng nữa.”

Những giọtnước đôi mắt xấu hổ vẫn chảy bên trên má của Rahula. Từ bỏ đó, Rahula không lúc nào nói dốiđiều gì.

Lời dạy :Chúng ta phải luôn luôn luôn nói thật

The Buddha and Rahula No lying


Rahula, the only son of the Buddha, became a monk. He was theyoungest in the Sangha. All the monks loved và spoiled him. Rahula didwhatever he liked. Sometimes he told lies just for the fun of it.

One day, the Buddha said lớn Rahula, “Please bring me a basin of water. Iwant khổng lồ wash my feet.” He washed his feet in the basin of water and asked
Rahula, “Would you drink this water?” 

“No, it’s dirty!” Rahula replied.

Then the Buddha asked Rahula lớn throw the water away. 

The Buddha told Rahula, “When water gets dirty, no one wants it. It isthe same for those who tell lies, no one cares for them anymore.”

Tears of shame come to Rahula’s eyes. He never told another lie.We shouldalways tell the truth.


Câu chuyện : Hươu con thoát chết Lời dạy : Phảikính trọng thầy, cô giáo

 

*

Một nhỏ hươuthông thái vẫn dạy cho toàn bộ những nhỏ hươu bé làm nuốm nào để trốn thoát khỏinhững kẻ săn bắt thú. Một hươu nhỏ trong đội học hết sức ngoan và giỏi. Hươu conkhông khi nào làm điều xấu trong lớp. Hươu con luôn luôn cảm ơn thầy giáo của mìnhsau từng giờ học.

Ngày kia,hươu con này đã trở nên sập bẫy của các kẻ săn thú rừng. Những bé hươu không giống chạytán lọa vào hoảng sợ. Bọn chúng chạy về báo cho bà mẹ của hươu bé biết tin. Hươu mẹkhóc mặc nghe tin về hươu con của bản thân bị sập bẫy.

Thầy giáotrấn an hươu mẹ, “ Xin chớ lo lắng, Hươu con là 1 trong những đứa học vô cùng giỏi, Hươu consẽ biết cách biệt về an toàn.”

Lúc hươu conbị sập bẫy, hươu nhỏ đã nhớ đến lời giáo viên dạy. Hươu con giả vờ chết bằngcách dừng thở, cùng nằm im bất động. Người đi săn thấy vậy, tưởng hươu đang chếtthật. Khi người đi săn chuẩn bị làm giết thịt hươu, Hươu non khiêu vũ lên và vứt chạynhanh như gió. Bạn bè của hươu nhỏ rất vui khi gặp mặt lại hươu con. Bọn họ cảm ơnngười thầy uyên bác đã dạy mang lại họ những bài học kinh nghiệm có ích. Lời dạy dỗ : Cốgắng học tốt để dìm phần thưởng.

*

The Young Deer that Played Dead Respecting Teachers

A wise deer taught all the young deer how lớn escape from the hunters. Oneof them was a very good pupil. He was never bad in class. He also thanked theteacher after every lesson.

One day, this young deer was caught in a trap. The others ran away infright. They ran lớn tell his mother. She cried when she heard about this. 

The teacher comforted her, “Don’t worry. Your son is such a good pupil,he will come back safely.”

As he was caught in the trap, the young deer remembered what the teacherhad taught him. He pretended to lớn be dead by sticking out his tongue và lyingstill. This made the hunter believe that the deer was really dead. When thehunter was preparing to cook the deer, it jumped up và ran away like the wind.His friends were so happy to lớn see him back. They thanked the wise teacher forteaching him so well.

Being a good pupil brings great rewards.

 

Câu chuyện : Đức Phật xâu kim
Lời dạy dỗ : Giúpđỡ người khác

*

*

Anuruddha làmột tín đồ tu hành hết sức giỏi, nhưng mà bị mù nhị mắt. Anuruddha không cảm giác mặccảm về bạn dạng thân mình vì mặc dù bị mù tuy thế vẫn tự mình sinh hoạt mặt hàng ngày.

Xem thêm: Top 30 Mẫu Cửa Sổ Sắt 2 Cánh, Cửa Sổ Sắt Lùa, Sắt Kính Giá Rẻ

Một ngàykia, Anuruddha cảm xúc áo choàng bị rách. Anuruddha nỗ lực vá lại nơi ráchấy, tuy nhiên rất cạnh tranh khăn. Anuruddha thậm chí còn không thể xâu chỉ qua cây kim. Đức
Phật cho phòng cùng xâu kim giúp cho Anuruddha. Anuruddha hỏi " ai đó đã xâukim mang lại tôi vậy?”


“Đức Phật đãxâu kim giúp con.” Đức Phật đáp vào khi Anuruddha sẽ vá lại chiếc áochoàng. Anuruddha cảm thấy hạnh phúc và xúc động rơi nước mắt.

Lời dạy :Luôn trợ giúp những điều mà người khác cần

The Buddha Threading the Needle Helping each other

Anuruddha was a very good pupil, but he was blind. He did not feel sorryfor himself because he was blind and kept up with his practice. 

One day, he felt a hole in his robe. He tried to mend it, but found itvery difficult. He could not even thread the needle. The Buddha came to hisroom lớn thread the needle for him. “Who is threading the needle for me?”Anuruddha asked. “It is the Buddha,” the Buddha replied while he was mending the robe.Anuruddha felt really happy and was moved to tears. Always help those who need it.

If we help each other, we will all win. 

 

Câu chuyện : Một người bầy ông bị què chân và một người bọn ông bị mù


Lời dạy :Chúng ta hãy hỗ trợ người khác.

*

*

Một ngườiđàn ông què chân cùng một người đàn ông mù nhị mắt bị bỏ rơi vào một ngôi nhà.Chẳng may ngôi nhà bị hỏa hoạn. Cả hai hầu hết hoảng sợ. Tín đồ bị mù cần yếu thấyđường để đi. Fan bị què thiết yếu tự đi thoát khỏi căn nhà.

Họ quyếtđịnh giúp đỡ lẫn nhau. Người mù cõng người què bên trên lưng. Người què chỉ chongười mù mặt đường đi. Cùng rất nhau, chúng ta thoát ra khỏi căn nhà bị bốc cháy.

Lời dạy dỗ :Nếu bọn họ giúp đỡ lẫn nhau bọn họ sẽ cùng cả nhà chiến thắng.


 

A crippled man and a blind man were left alone in a house. A fire brokeout. Both were very scared. The blind man could not see the way out. Thecrippled man could not walk to lớn it. 

They decided to help each other. The blind man carried the crippled manon his back. The crippled man told the blind man where to go. Together, theygot out of the burning house. 

 

Câu chuyện : shop bán cá Lời dạy : Cáccon đề xuất làm bạn với những người tốt.

*

Đức Phật và
Ananda sẽ đi khất thực vào một thành phố. Họ đi qua một siêu thị bán cá.Đức Phật nói,” Ananda, hãy sử dụng tay sờ vào cuộn dây vẫn xâu cá kia rồi ngửitay con xem sao.”

Ananda làmtheo cùng nói, “ Mùi của nó thật là gớm tởm!”

Đức Phậtnói,” Điều này hệt như kết bạn, nếu nhỏ làm bạn với những người xấu, nhỏ sẽ trở nênxấu xa. Nó giống hệt như mùi hôi của tua dây thừng trong shop cá. Tiếp đến, Đức
Phật với Ananda đi sang một tiệm phân phối gia vị. Đức Phật nói, “Ananda, đưa tay sờvào đầy đủ gói các gia vị rồi ngửi tay bé xem.”

Ananda làmtheo với nói,” Tay của bé rất thơm,”

Đức Phậtnói,” Điều này giống hệt như con kết bạn. Nếu nhỏ làm bạn với những người tốt, consẽ trở thành người tốt. Nó y như mùi thơm bên trên tay bé khi tiếp xúc từnhững gói hương liệu gia vị vậy.”

Lời dạy: Nếu chúng ta kết bạn giỏi và chân thành, chúng ta sẽ trở thành ngườitốt.Nếu họ kết bạn với những người lười biếng và xấu tính, chúng ta sẽ trởthành người xấu.

*

The Fishmonger’s Making good friends

The Buddha & Ananda were begging in a city. They passed a fishmonger’s.The Buddha said, “Ananda, cảm biến the rope where the fish are hanging & smellyour fingers.” 

Ananda did this và said, “It smells awful!”

The Buddha said, “This is the same with making friends, if you mix withbad people, you will become bad. This is lượt thích the smell from the rope in thefishmonger’s.”

Next, they passed a spice shop. The Buddha said, “Ananda, cảm biến the spicewrapper and then smell your fingers.”

Ananda did this and said, “My fingers smell very nice.” 

The Buddha said, “This is the same with making friends. If you mix withgood people, you will be a good person. This is lượt thích the nice smell you gotfrom the spice wrappers.” If you set with good & honest people, you will be agood person. If you set with lazy và bad people, you will be a bad person.

 

Câu chuyện : bé Cáo với hai nhỏ rái cá Lời dạy dỗ : Cáccon không được ích kỷ

*

*

Vợ của cáomuốn nạp năng lượng một ít cá tươi. Cáo vậy tìm cá tươi cho bà xã trên khúc sống sát đó. Cáonhìn thấy hai con rái cá đang giành nhau một con cá to lớn tại bờ sông. Cả hai aicũng ý muốn mình được hưởng phần cá giỏi nhất. Cáo quan liền kề hai nhỏ rái cá đanggiành nhau một lúc. Rồi cáo đi đến và hỏi liệu cáo có thể giúp chúng chia cáđược không. Hai bé rái cá vui vẻ nhấn lời.

Cáo phân tách cálàm bố phần. Cáo đưa phần đầu cho bé rái cá này, còn khúc đuôi gửi cho nhỏ ráicá kia. Trong khi hai con rái cá vẫn suy nghĩ, cáo sẽ phân tách phần cá ngon nhấtnhư chũm nào, cáo đã vứt chạy cùng với phần cá ngon duy nhất trên tay. Cả hai con rái cáchỉ biết trách mình bởi đã thừa trở phải ích kỷ.

Lời dạy :Không được ích kỷ, hãy chia phần cho tất cả những người khác.


 

A fox’s wife wanted khổng lồ eat some fresh fish. The fox tried to lớn find somefor her near the river. He saw two otters at the river dragging along a big fish.Both wanted the best parts of the fish. The fox watched them for a short time.Then he went up to ask if he could divide the fish for them. The otters weredelighted.

The fox divided the fish into three pieces. He gave the head to one otterand the tail khổng lồ the other. While the otters were thinking how the fox woulddivide the best part of the fish, the fox ran away with it. The otters had onlythemselves to blame for being so selfish. Bởi not be selfish, cốt truyện withothers. 

 


Câu chuyện : Đầu cùng đuôi rắn
Lời dạy dỗ : Cáccon ko được tấn công nhau
*
*

 

Đuôi rắn đãđánh nhau cùng với đầu rắn. Đuôi rắn nói, “ Ngươi đang dẫn ta đi quá lâu rồi. Bây giờđến lượt ta đã dẫn ngươi đi.”

Đầu rắnnói,” Ta là chỉ huy, ta tất cả mắt và gồm miệng.”

Đuôi rắngđáp lại,” Ngươi cần ta nhằm bò, nếu không tồn tại ta, ngươi cần yếu đi cho bất kìnơi đâu.”

Không mayđuôi rắn bị mắc kẹt trong cành lá và cần yếu thoát ra được. Đầu rắn trường đoản cú chốigiúp đỡ và làm cho đuôi rắn chỉ huy. Đầu rắn ko muốn hỗ trợ đuôi rắn. Đuôirắn không thể bắt gặp đường nhằm đi. Rồi rắn rơi vào cảnh đám lửa. Rắn bị cháyđến chết.

Lời dạy :Sẽ làm cho tổn yêu quý cả nhì nếu bọn họ tranh gượng nhẹ nhau.


The snake’s tail had a fight with its head. The tail said, “You have ledme for so long. Now it’s time for me to lớn lead you.”

The head said, “I should be the leader. I have eyes and a mouth.” Thetail said, “You need me to move. Without me, you can’t go anywhere.”

Then the tail grabbed a tree branch and would not let go. The snake’shead gave up & let the tail be the leader. The head did not want khổng lồ help thetail. The tail could not see where it was going. Then, it fell into a fire pit.The snake was burnt lớn death. It hurts both sides when you quarrel.

Câu chuyện : Người bầy bà dọn vệ sinh Bài học tập :Các nhỏ phải tất cả tâm hồn trong sáng.

*

Một ngườiđàn bà làm các bước dọn dọn dẹp và sắp xếp đường phố khôn cùng nặng nhọc. Vày vậy xống áo củabà rất bẩn thỉu bẩn với hôi hám, toàn bộ mọi người đều xa lánh nếu như trông thấy bà.Khi thấy Đức Phật thì thầm với bà vô cùng vui vẻ, mọi fan rất đỗi ngạc nhiên.

Họ hỏi Đức
Phật, “Ngài luôn yêu mong chúng con phải sạch sẽ. Lý do Ngài lại chuyện tròvới người bầy bà hôi rình như vậy?”

Đức Phật trảlời, “Cho cho dù người lũ bà đó hôi hám, nhưng chổ chính giữa hồn của bà ta vô cùng trong sáng.Bà ta lễ phép và thao tác rất vất vả để quét dọn thật sạch con đường mang lại người.Một vài người trông rất thật sạch sẽ và tươm vớ nhưng trung khu hồn họ chứa đầy ý nghĩxấu xa!”

*

Lời dạy dỗ :Có một tâm hồn trong trắng là đặc biệt hơn nhiều so cùng với mặc áo xống sạch đẹp.


A woman worked very hard cleaning the streets. As her clothes were dirtyand smelly, all the people ran away from her when they saw her. When the Buddhatalked khổng lồ her nicely, the people were surprised.

They asked the Buddha, “You always ask us khổng lồ be clean. Why are youtalking lớn this smelly woman?” 

The Buddha replied, “Although this woman is smelly, her mind is clean.She is polite and she works hard for others. Some people look clean and tidy,but their minds are full of bad thoughts!”

Having a clean mind is moreimportant than wearing clean clothes.

HẾT.

 

Xuất bạn dạng bởi
Quỹ giáo dục và đào tạo Phật giáo anh quốc Đăng kí từ thiệnsố: 1073008 First published in
Great Britain in 2000 by Buddhist
Education Foundation (UK) This is acomplimentary Buddhist textbook, which can be obtained from The Buddhist
Education Foundation (UK) BCM 9459 London WC1N 3XX United Kingdom
Registered Charity
No.: 1073008 ISBN 0 9536928 0 9 Illustrated by
Yanfeng Liu - Produced by truyền thông 2000

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *