Ký Ức Mùa Nước Nổi Tuổi Thơ, Ký Ức Miền Tây Mùa Nước Nổi 2019

Quê tôi ở gần kè sông Hậu. Hồi ấy, tưng năm khi nước

*
phù sa đỏ đục từ thượng nguồn đổ về, tôi nhớ tía tôi hay nhóm nón lá, đứng trên bờ sông nhìn ra làn nước mênh mông, chén ngát. Ông như nháng chút bâng khuâng: “Nước về rồi. Năm nay chắc là nước phệ lắm! to hơn năm ngoái!”. Cha tôi đã trải qua ngay gần cả cuộc đời với đồng khu đất quê hương, chị em tôi với chị tôi tảo tần giao thương trên dòng “ghe hàng” len lỏi khắp hang cùng, ngõ hẻm một vùng sông nước. Mùa nước lên, ghe mặt hàng như là một trong tiệm tạp hóa nổi đối với cả trăm món linh tinh cho sinh hoạt hằng ngày như: dầu lửa, nước mắm, hộp quẹt, tim đèn, xà bông, bột ngọt, rượu, dung dịch hút, bánh, cốm… tất cả lần thời gian hè tôi được theo người mẹ đi ghe. Tôi luôn nhớ được mấy chú bé, cô bé bỏng tóc kim cương màu râu bắp, mắt black trong veo, đứng trên bên bờ sông nhìn đa số bịch cốm và số đông viên đạn cu-li (bi) lộ vẻ thèm mang đến ngẩn ngơ!

*
Khi nước ngập “chum”, sinh sống vùng sâu người ta đi lại bằng ghe chèo, xuồng tía lá. Phần đa cây cầu khỉ bởi tre, cau, trâm thai chiu hiu giữa mông mênh biển nước. Cá linh non đầu mùa lộ diện theo nước vào sông rạch, đồng ruộng và mập dần lên. Đến mon 10 âm lịch, cá linh đã lớn, to lớn trung bình kích thước ngón tay cái, lưng greed color lơ, mình tròn dẹp, vây và đuôi màu xoàn nhạt, vẩy nhuyễn, nhỏ màu bạc.

Bạn đang xem: Ký ức mùa nước nổi tuổi thơ

Ngư dân, nông dân ven các bờ sông rạch đánh bắt cá linh bởi nhiều phương tiện đi lại như: vó, chài, vợt, lưới thả, lưới giăng… bên tôi cũng có thể có một mẫu vó to bằng lưới để ngay con rạch nhỏ tuổi trước nhà. Chứa vó cá nhiều ăn uống không thể nào hết, bố mẹ tôi làm mắm, ủ mắm đến mùa khô rước xuống ghe hàng vứt chợ và chào bán lẻ. Tôi to lên, được ăn uống học do hạt lúa quê nhà cùng những bé mắm cá linh thơm nức mùi dân dã với tình ngọt ngào vô bờ của cha mẹ tôi. Tôi vẫn thường cảm giác mình khôn xiết sung sướng, niềm hạnh phúc hơn biết bao bạn khác có yếu tố hoàn cảnh khó khăn!

*
Bạn chắc đã từng có lần ăn món cá rô kho tộ? Cá rô rất phổ cập trên ruộng đồng trong các kinh rạch, váy đầm lung, ruộng ngập nước. Mùa nước nổi, cá rô lên ruộng để kiếm thức nạp năng lượng là hầu hết bông lúa rụng, hoặc hầu như hạt lúa chét tái sinh sau đẻ muộn vụ gặt trước mùa nước lũ. Cá lớn rất nhanh và mập lớn vì thời gian nầy thức ăn rất phong phú. Cá rô to, ba, tư ngón tay, tín đồ ta điện thoại tư vấn cá “rô mề”, nhỏ dại hơn hotline là cá rô “mén”. Cá rô thịt dẻ, thơm ngon – chỉ tội những xương nên nạp năng lượng phải kỹ lưỡng.Chỉ với vài tay lưới, tín đồ ta giăng ở phần đông đường nước nhỏ dại trong rừng hoặc ở đông đảo bờ kinh, mé ruộng. Vài ba giờ sau khoản thời gian giăng, rất có thể thu hoạch một vài ba kýcá là chuyện thường.Cá rô kho trái giác là 1 món siêu thị độc đáo. Cá rô bắt được, lựa rô mề, mổ ruột đánh vẩy, rửa sạch nhằm vào rổ tre mang đến ráo. Hoàn toàn có thể đi vào ven rừng hoặc ra vườn mang lại chỗ có tương đối nhiều cây tạp để tìm trái giác. Trái giác tất cả vị chua gắt. Cần sử dụng trái giác lúc còn dôn dốt nhằm kho cá rô là ngon nhất! thịt cá rô kho trái giác gồm vị ngọt, béo, thơm phức lựng. Trái giác bao gồm vị chua, ngọt, dôn dốt hết sức tuyệt vời.Ở quê tôi còn rất khét tiếng về đặc sản nổi tiếng rùa, rắn. Rắn mùa nước gặp mặt phổ đổi mới là rắn ri voi, ri cá, bông súng, rắn trun, rắn nước, rắn hổ hành (không độc). Rắn hổ khu đất (độc) và rắn ri voi là hai loại có mức giá trị nhất.Người ta bắt rắn bằng cách giăng lưới, đào hang hoặc search đâm chúng bằng chĩa vào đám lùm, vết mờ do bụi cỏ. Đi săn rắn, fan ta rước theo chó, để chúng đánh hơi với lùng sục. Bà con nói rằng, chó lưỡi có đém thì rắn hổ cắn không chết. Có rất nhiều con chó săn vô cùng gan dạ, cắn vật rắn to cực kỳ tài tình, cũng đều có một đôi khi chúng chết vày thấm nhiều nọc độc vị bị các vết mến khi chiến tranh với rắn!Hồi trước, rùa rắn săn bắt được, tín đồ ta để triển khai mồi nhậu, món ăn mời khách hoặc cho, biếu người thân quen.Rùa với nhóm họ sản phẩm như cua đinh, cần đước, cha ba từ thời điểm cách đó vài mươi năm có nhiều ở ĐBSCL. Ngày nay, do bị tàn gần cạnh để ship hàng cho siêu thị nhà hàng và làm thuốc (?) yêu cầu họ hàng bên rắn, rùa đang ít đi không ít và đứng trước nguy hại tuyệt chủng. Chắc rằng một ngày làm sao đó, ĐBSCL sẽ không thể những loài động vật hoang dã hoang dã có thời rất nhiều chủng loại trong vạn vật thiên nhiên miền sông nước!Mùa lũ, khi các loài rau trên cạn bị ngập nước, khan hiếm, thì những loại rau đặc trưng mùa nước nổi lại cải cách và phát triển mạnh.Bông súng là loại rau nước rất mạnh, cọng tròn bởi ngón tay út, color tím sẫm, có khi nhiều năm hàng mét trầm thủy bên dưới nước những ao, đầm, lung, bàu. Bông súng tước vỏ nấu ăn canh chua, bóp gỏi, nạp năng lượng sống vô cùng ngon. Và ngon nhất là ăn với mắm kho hoặc lẩu mắm.

Xem thêm: Tập 21 "về nhà đi con" sẽ phát sóng vào 9h tối nay, 9 h tối nay, 9

*
Điên điển bông nhỏ, màu sắc vàng, dẹt, hoa cỡ đầu ngón tay, sử dụng làm gỏi, nấu nướng chua, chấm mắm kho hết sức tuyệt. Lúc nước bè đảng tràn về, ấy cũng là mùa điên điển ra hoa. Điên điển là nhiều loại hoa với rau đặc trưng nhất trong đợt nước nổi sinh hoạt vùng đầu mối cung cấp sông Tiền và sông Hậu, vùng tứ giác Long Xuyên, cùng vùng đồng bưng của Đồng Tháp Mười.

*
So đũa trổ bông vào lối giữa tháng 10 âm định kỳ khi trời bắt đầu có gió chướng rong ngọn cùng nước chuẩn bị rút. Bông so đũa sử dụng khi còn búp, sử dụng nấu chua với cá đồng hoặc nhúng, luộc chấm mắm kho hoặc ăn kèm lẩu lươn, lẩu mắm.Mùa nước nổi sinh sống ĐBSCL thường hoàn thành khi trời đưa sang có gió rét non, ấy là vào tầm giữa, vào cuối tháng 11 âl. Cư dân đồng bằng lại sửa biên soạn cho 1 năm mới sắp tới trở về. Thuyền câu, thuyền chài, vó, lưới cũng được tu bổ, thay thế lại sau mùa nước nổi. Và trong lu, khạp sẽ “vựa” đầy mắm cá linh, cá sặt; khô cá các loại cũng thấy phơi đầy trước…

*
*

Cần Thơ
Châu Đốcdu lịchdu lịch An Giangdu lich chau docdu lịch Châu Đốcdu định kỳ lịch Miền Namdu lịch Miền Namdu định kỳ Miền Tâydu định kỳ Miền Tây mùa nước lũdu lich mien tay cài đặt nuoc noi
Du định kỳ trong nướcdu định kỳ việt namdu kế hoạch ĐBSCLdu kế hoạch Đồng bởi Sông Cửu Longhồi giáokênh
Kháchkinh vĩnh tếLănglàng chuyên châu đốc an giang
Lăng thoại ngọc hầulũ lụt Đồng bằng sông Cửu Long
Miền Nam
Miền Tâymiếu bà chúa xứ an giang
Mùa nước nổi
Mùa nước nổi Đồng bằng Sông Cửu Long
Mỹnghệ thuậtnúi Sam
Pháp
Tây An
Tây Namthánh mặt đường hồi giáo châu giang
Thoại Ngọc Hầuthông tin phượt an giangtín ngưỡngtourtour An Giangtour Châu Đốctour du lịchtour du ngoạn Miền Namtour du ngoạn Miền Tâytour Miền Namtour Miền Tâytour Miền Tây mùa nước lũtour download nuoc noitour Việt Nam
Vĩnh TếĐồng bằng Sông Cửu Long

nhắc tới miền Tây, cứng cáp hẳn người nào cũng sẽ giữ lại cho riêng biệt mình phần lớn ký ức cạnh tranh phai vào tim, tín đồ thì thương yêu món nạp năng lượng ngon, lưu giữ nhung miền con quay lao dày đặc cây trái, kẻ lại cảm động trước tình bạn hào sảng, chân thành.


Để rồi giữa cuộc sống xô bồ, gấp gáp này chỉ cần gợi chút kỷ niệm thuở xưa cũng đủ khiến bọn họ cảm thấy ấm áp lạ thường. Đối với riêng tôi, miền Tây hiện lên thật thân thương với những hoài niệm về mùa nước nổi thời thơ bé nhỏ bên má.

Hằng năm, mùa nước nổi thường rơi vào thời điểm tháng chín, mon mười. Cứ đến thời điểm nước ngập lênh trơn là lũ trẻ nhỏ lại thi nhau lội lõm bõm trong nhà đến không tính sân. Với suy nghĩ đơn giản của trẻ thơ ngày ấy, mùa nước nổi chẳng hề đáng sợ mà công ty chúng tôi còn hồn nhiên ngồi trên chiếc giường tre mang lại khỏi ngập rồi thách nhau câu cá. Mấy bé nhền nhện, nhỏ trùng, nhỏ dế được “tận dụng” làm mồi câu cấp tốc chóng. Những tươi vui của trẻ thơ thật giản dị, tiếng cười nói rộn tan cả thôn ấp đọng mãi trong tim trí như một bản nhạc du dương trong trẻo, thuần khiết đến nỗi chỉ cần nghĩ về thôi đã đủ khiến khóe miệng chợt mỉm cười ưng ý thú.

*

Mùa nước nổi miền Tây

Thanh dũng

Nhớ lại ngày ấy, cá mùa nước nổi rất rẻ tính ra một cân nặng gạo đổi được cha bốn cân cá. Thế nhưng đêm đêm nhị má bé vẫn phải rong ruổi giăng câu để kiếm miếng ăn sản phẩm ngày. Cứ chiều đi học về tôi lại vội quăng quyển tập bọc tuềnh toàng vào bao đựng thóc của ngoại rồi bới nhanh tô cơm nguội ăn nhoáng nhoàng để kịp chuẩn bị cho chuyến giăng câu đêm. Trời chạng vạng là cơ hội tiếng gọi nhau í ới vang lên khắp nơi, tiếng lạch cạch của mái dầm khua vang lên đều đặn. Mùa đông nổi gió, len lỏi qua từng vạt áo với lăn tăn gợn sóng mặt hồ khiến nhỏ người đôi lúc cảm thấy rùng mình. Một cơ hội sau, từng xuồng chia nhỏ ra nhiều hướng không giống nhau để tìm kiếm luồng cá, thời điểm này mới thấy cánh đồng nước rộng bao la biết nhường nào!

Chiếc xuồng nhỏ của đơn vị trông xa như một ngôi nhà nhỏ dại di động, lập lòe ánh sáng đèn dầu vi vu nhẹ lướt trên mẫu nước. Cánh đồng mùa ấy rất lắm cá do chỉ mọc rặt bông súng, lát cùng năng mọc hoang xung quanh năm. Không những thế, bên cạnh còn tồn tại nghĩa địa đề xuất nhiều người không dám bén mảng dòm ngó. Chỉ cần lấy dầm đánh tẹc nhẹ vào nước là đủ khiến bọn chúng nhảy cẫng lên náo động vui mắt. Những chú cá rô đớp mồi lách tách, hào hứng lấy đà bật lên rồi rơi xuống đánh “tõm” làm cho văng nước tung tóe lên cả mạn xuồng. Thi thoảng tiếng cá lóc quẫy mồi khiến mặt nước trở phải xáo động, xinh xinh ảo diệu dưới ánh trăng thanh vằng vặc.

Tôi ì ạch bưng thau câu gồm tất cả bố nghìn lưỡi câu để thả cha cây số, cứ biện pháp mỗi mét là một lưỡi câu. Bọn chúng sẽ được thắt gọn theo kiểu nắm cổ chó chắc chắn, càng kéo mạnh thì dây càng siết chặt hơn. Món ăn khoái khẩu của cá là trùng vày thế ai cũng thoăn thoắt móc trùng hổ, trùng cơm vào lưỡi câu dụ cá. Màn đêm bao bọc kín đầu trời như một tấm áo choàng đen bao phủ lên vạn vật, tiếng cá đớp mồi liên hồi làm tôi chợt cảm thấy lạnh ruột râm ran. Ánh đèn dầu le lói nhấp nháy trên cánh đồng tạo thành điểm nhấn đến không gian, mọi người thi nhau cắm câu mồi, giăng lưới. Giọng má ôn tồn: “Nhà mình cũng giăng câu thôi con!”. Má bưng thau câu thuộc chiếc đèn dầu lên chiếc sạp ở mui tôi thì ngồi lái và chống xuồng mang đến má thả câu. Chốc chốc nhị má nhỏ lại dừng tay vì câu rối phải gỡ từng đoạn lưới. Công việc cứ lặp lại quen thuộc thuộc từ ngày này sang ngày khác đề nghị phối hợp rất nhịp nhàng, suôn sẻ. Chốc chốc, chỉ cần nghe tiếng cá đớp mồi lách tách bóc là tôi lại vội rubi lùi xuống lại để má gỡ cá ngay không uổng giá tiền mất thứ món rubi vô giá chỉ của tự nhiên.

Cá mặc dù nhiều nhưng không phải ngày làm sao người đi bắt cũng gặp được may mắn. Nhớ có lần shop chúng tôi đang lênh đênh giữa mẫu nước bát ngát thì tận góc trời luồng gió lạnh cứ ào ào kéo đến, chiếc xuồng bé bỏng nhỏ dập dềnh hối hả bị đánh bạt quý phái hướng khác. Mây đen phủ đầy trời, đêm đã tối lại càng trở phải đáng sợ hơn. Má lo lắng nói: “Mưa lớn sắp tới rồi, bủa câu mau chóng còn về con ơi!”. Tôi cố gắng giữ chiếc xuồng ổn định để má giăng câu nhưng sức người không địch lại nổi với trời, gió to lớn khiến đến xuồng cứ xoay vòng vòng một chỗ. Má khoác vội tấm áo nilon đã rách tả tơi mang đến tôi rồi nhảy ngay xuống làn nước lạnh thấu tim, nhị hàm răng vô thức va cầm cập vào nhau. Gió gầm gào vô tình ko ngớt, nước sâu ngập đến ngang thắt lưng, gồm chỗ dâng lên đến cả đầu cần má phải dính chặt men theo xuồng qua những đoạn sâu ấy. Mưa đã bắt đầu xuất hiện, lộp độp rơi vào tấm áo nilon mỏng manh, đau rát cả đôi má bầu bĩnh. Ngay tắp lự mưa đã trút bỏ xuống ào ào như chực nuốt chìm nhỏ xuồng nhỏ bé. Má vừa gấp rút tát nước nhấc lên trong xuồng vừa nghiêng thau lưỡi câu ra phía bên ngoài để thả cho hết. Vài ba giờ đồng hồ trôi qua, trời đã ngớt mưa cùng số câu cũng đã bủa xong. Cởi dây ra khỏi lưng, má cắm dằm buộc dây xuồng rồi vuốt chặt ống quần, tay áo mang lại ráo bớt nước. Nhìn sang chiếc đèn dầu chẳng hay vì chưng gió to lớn đã tắt ngấm từ thời điểm nào…

Trời vẫn tối om, mưa lớn yêu cầu cá trốn ăn hết, tất cả một số không nhiều đã ăn từ trước đó thì cũng bị chết ngộp cứng đờ. Mấy miếng mồi câu đã trở cần trắng bệch sau thời gian lâu năm ngâm nước lạnh, tiếng con kê gáy báo canh, tiếng ếch ộp oạp sau mưa xao động cả cánh đồng. Tiếng hú nhau cuốn câu, thu lưới vang lên, ai cũng than cá ít, chẳng thể đủ đổi gạo. Ánh mắt mọi người đượm buồn khiến tôi cũng buồn theo, tiếng thở nhiều năm càng khiến mang lại khung cảnh trở đề xuất ảm đạm, tiêu điều. Bất giác lúc yếu lòng tôi lại xót xa mang đến cảnh má phải lặn lội mò mẫm vào đêm trời gió bấc, tủi cố kỉnh cho phận bản thân chẳng được vùi đầu vào chăn ấm đệm êm như chúng bạn đương thời. Cuộc sống chẳng dễ dàng khi giữa lúc đêm tối giữa cánh đồng hoang thân đàn bà phụ nữ phải một bản thân chống trả lại sức mạnh của thiên nhiên. Cái lạnh gấp rút len lỏi khiến đôi môi tôi chợt rung lên liên hồi, nước mắt cứ lã chã rơi âm thầm trên gò má ửng đỏ. Tôi khẽ rúc vào trong lòng má, thủ túc má cũng lạnh buốt cả rồi nhưng chẳng hiểu sao tôi cảm thấy bình yên, tất cả lẽ bởi loại tình mẫu tử đã khiến mang đến tôi cảm thấy được an ủi phần nào… Xa xa tiếng hò đâu đó vẳng lại:

“Hò ơi! con không phụ thân như nhà không nóc,

Cha mất rồi nhỏ ướt tả tơi”...

Đến giờ cho dù đã trưởng thành với rời xa quê hương tôi vẫn không thể quên những cam kết ức về mùa nước nổi miền Tây. Bao gồm thể nói lúc ấy nông thôn còn nghèo khó, tiêu điều nhưng rất đỗi ấm áp tình người và bao gồm nhiều trải nghiệm mặt má cơ mà giờ đây nặng nề lòng tra cứu lại được… Những mùa nước nổi năm nào đã ươm mầm cùng nuôi dưỡng tuổi thơ, chắp cánh chổ chính giữa hồn tôi cất cánh xa vời vợi. “Thương lắm. Yêu thương lắm. Nhớ lắm miền Tây ruột thịt ơi!”.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *