Mình yêu nhau một đợt nữa không em?
Khi loại lạnh khiến cho lòng anh buốt giá
Tuổi thanh xuân vốn qua đi cấp vã
Nên hầu như yêu yêu đương anh sống nồng hậu mình.
Bạn đang xem: Mình yêu nhau lại từ đầu được không em
Em nghĩ về gì cơ mà sao mãi lặng thinh
Tuổi trẻ con ai chẳng song lần nông nổi
Cuộc sống quanh đó kia đã trôi đi vô cùng vội
Nên lạc rồi thật khó khăn tìm lại nhau.
Có lẽ bây giờ anh cảm xúc rất đau
Khi ta gọi nhau bằng hai từ tín đồ cũ
Khi trong tâm trí còn kỉ niệm xưa cũ
Vết thương lòng theo năm tháng có phai.
Ta vẫn biết tuổi trẻ chẳng thừa dài
Mình mở lòng yêu nhau thêm lần nữa
Mình bên nhau như lời xưa từng hứa
Dông bão qua đi nhằm cùng bự trưởng thành.
Anh biết rằng trái tim ấy hy vọng manh
Nên thương yêu mình với mọi người trong nhà vun vén
Lời hứa kia vẫn sẽ không còn là thất hẹn
Mình mở lòng yêu lần nữa không em?
Nguyễn Duy Phú
Bình luận Facebook
Tweets
Posted in Thơ mới
Điều hướng bài bác viết
Bỗng thấy sợ…
YÊU DẤU À… XIN GỌI CỐ NHÂN THÔI…
Những bài bác thơ đi thuộc năm tháng
Video
Audio Thơ tình 06/2021 – KHỔ ĐAU NÀO RỒI CŨNG SẼ QUA
Audio Thơ tình 05/2021 – CÓ LẼ NÀO MÌNH LÀ KẺ THỨ 3
Audio Thơ tình 04/2021 – VỀ VỚI EM ĐI – NGƯỜI YÊU CŨ
Audio Thơ tình 03/2021 – ANH CÓ QUYỀN GÌ HỎI EM HẠNH PHÚC KHÔNG
Audio Thơ tình 02/2021 – ĐIỀU KỲ DIỆU CỦA RIÊNG EM
Audio Thơ Tình 01/2021 – Nếu niềm hạnh phúc không hóng ở cuối bé đường
Kết nối trọng tâm sự
BÂNG KHUÂNG THU
Ồ sáng hôm nay thật lạ! ngoài ra thu về rồi Thu ẩn trong vòm lá Mây trắng nhân hậu êm trôi. Nước hồ thu xanh ngọc nắng và nóng thu thả tơ quà Lúa qua thời con gái Hương cỏ đùa...
THU CHÍN
trên tuyến đường thoáng lá đá quý rơi Trời nhẹ nhàng mát đây thời máu thu Mây chiều một thoáng âm u Thoảng nghe câu hát mẹ ru năm nào. Nhỏ cò đỗ cọc mong ao Ăn sung sung sung ...
Chào ngày mới
giữ hộ lời kính chào ngày new Chúc phần lớn sự khô hanh thông Nhoẻn miệng cười một cái An nhiên cả cõi lòng. Chuyện trong ngày hôm qua gác lại Vào góc bé dại rồi quên từ bây giờ là lúc này Hạnh...
Sống Đời riêng biệt Ta
Xin chớ gọt giũa bạn dạng thân trở thành ai đó để gần họ hơn Nếu mặt đường họ bước trượt trơn… Thì lúc mình té…biết hờn giận ai? Đừng làm cho nhân giải pháp mình phai Ch...
CÓ khi NÀO TA LẠC MẤT NHAU
“Có bao giờ trên con đường đời tấp nập” Ta vô tình lạc mất một người quen Đã bao đêm thuộc Trăng bước tới thềm chống cơn gió, sợ đụng rèm ta ngủ ! Có khi nào ta q...
EM HÃY LÀ MÙA THU
Em hãy là mùa thu trong tim anh Đừng trôi cấp tốc tròng trành như mùa hạ Tiếng ve kêu khiến cho lòng ai nghiêng ngả Hoa phượng buồn mau lẹ buổi chia ly Em hãy là mùa thu của anh ...
VIẾT cho TUỔI NĂM MƯƠI
Viết cho tất cả những người phụ cô bé tuổi năm mươi không còn trẻ mà lại nụ cười tỏa nắng Đã thừa nửa các lo toan thầm yên Chút ngọt ngào lẫn đắng đót bi tráng vui siêu nhiều...
PHƯƠNG CHÂM SỐNG
Xin đừng góp nhặt sân đắm đuối Giữ hoài thừa khứ, ôm ghì nỗi đau Hãy xua quá khứ xanh xao Để đến thù hận trôi vào lãng quên Mỗi fan có một chiếc tên từng đời mỗi cảnh l...
Thơ vui
THƠ THẢ THÍNH
1. Bitter tức thị đắng Còn suor đó là chua thay anh đã gồm chưa, Một người yêu thơm ngọt? 2. Call em là cà rốt Gọi anh là thỏ bông Thỏ bông nạp năng lượng cà rốt Em chờ anh là...
lúc nào mình giàu…
bao giờ mình giàu sang Mình nhất mực nghỉ làm du ngoạn khắp phía trên đó kiểm tra in thật là sang. Sáng sủa không đề xuất dậy mau chóng Ngủ nướng tới trưa luôn luôn Cũng chẳng đề nghị nấu nướng...
CHỦ NỢ KIẾP TRƯỚC
fan ta bảo rằng chủ nợ Kiếp trước chuyển cầm cố luân hồi Đến kiếp này thành ông xã vợ Trọn đời ám mãi nhau thôi Vậy nhưng mà mình đi vượt nửa thanh xuân trôi vuột ch...
VALENTINE CỦA TỚ
TA ĐÃ GIÀ
Ta đang già không sao lười lắm ta ơi bao hàm ngày đến thở thôi cũng nhác Chỉ hy vọng ngồi ì vào nhà đến mát Chẳng bận thân thiết phố xá nắm nào Ta đang già yêu cầu lẩm cẩm...
Tác giả cùng kết nối
Nguyễn Bính – thi sĩ giang hồ nước (phần 4)
có lẽ rằng sự kiện đặc biệt nhất vào đời thơ Nguyễn Bính là vấn đề Tuần báo tè thuyết sản phẩm công nghệ năm đăng tải bài xích thơ “Lỡ bước sang ngang” của ông vào năm 193...
Nguyễn Bính – thi sĩ giang hồ nước (phần 3)
từ 1936 đến 1940 là thời kỳ sáng tác sung mãn duy nhất của Nguyễn Bính. Phần lớn những bài bác thơ buôn bản quê có giá trị những được ông chế tạo trong thời kỳ này. Bao gồm hàng...
Nguyễn Bính – thi sĩ giang hồ nước (phần 2)
thủ đô hà nội là nơi trước tiên mà Nguyễn Bính bước tới khi rời quăng quật làng quê nhằm cất bước giang hồ. Mặc dù nhiên, ông sống ở hà thành không các lắm. Vày ông luôn luôn xê ...
Nguyễn Bính – thi sĩ giang hồ (phần 1)
Nguyễn Bính là 1 thi sĩ mang sẵn trong fan dòng máu lang bạt kì hồ kỳ hồ. Thời tuổi trẻ em của ông là hồ hết chuỗi ngày long dong khắp Bắc – Trung – Nam. Đi đến...
câu chuyện cuộc đời Hàn mang Tử
Review Sách Hay
7 tiểu thuyết lừng danh nhất của tự Lực Văn...
an yên giữa rầu rĩ – Cuốn sách giúp bạn...
ĐÔI BỜ NHỚ – QUÊN những mẩu truyện kể bình...
Như một mẩu chuyện nhẹ nhàng, bình dân được nói lại bằng thơ “ Suốt cuộc đời lạc thân Nhớ và Quên” của tập thể nhóm tác giả dạng thơ Những bài thơ đi thuộc năm thá...
12 THÁNG BỐN MÙA YÊU vào cảm nhận độc giả
nhì CHÚNG MÌNH NÊN HỌC LẠI CÁCH YÊU- cuốn sách...
TRÂN TRỌNG GIỚI THIỆU TẬP THƠ RIÊNG ĐẦU TAY CỦA TÁC GIẢ VÕ THỊ KIM YẾN- BÚT DANH KIMMI ” nhị CHÚNG MÌNH NÊN HỌC LẠI CÁCH YÊU” một sản phẩm phối kết hợp giữa ...
Ketnoicamxuc.com – sẻ chia cảm xúc, liên kết yêu thương!
gmail.comBlog Radio 125: Khi nhị kẻ đa tình yêu nhau!
Blog Radio 124: bản tình ca cũ chớ hát nữa, nhé anh!
Blog Radio 123: Sao anh không nói yêu em?
Blog Radio 122: buộc phải rồi, em yêu thương anh!
Blog Radio - “Nếu mình lấy nhau, điều nhưng mà cả đời này em muốn làm nhất chính là toàn trọng điểm toàn ý yêu anh… bởi vì thế, trường hợp một ngày mình chán nhau. Hãy nhắm mắt…Chứ chớ buông tay…”
Đó là trong những câu nói đầu tiên của em lúc em gật đầu yêu anh. Và đến tận bây giờ, em vẫn tin vào điều ấy, vày em cũng chỉ như những người con gái khác thôi, em tất cả một trái tim biết yêu, một trung ương hồn nhạy bén biết đau cùng một tình yêu mà lại em ao ước mãi giành riêng cho ai đó, dù nhỏ dại và giản đơn nhưng em cũng sẽ nâng niu trân trọng.
Đôi lúc em ngồi suy nghĩ về những dự tính của nhị đứa mình, về ảnh đám hỏi sau này đã chụp núm nào, ở đâu. Về căn vườn mà vợ ck mình sẽ trồng trước hiên nhà, hay gần như đứa trẻ em của em với anh nhưng mà em nói rằng sẽ nên cho chúng ăn mặc thật đáng yêu và đáng yêu và dễ thương anh ạ. Em nghĩ đến các bữa cơm sau này khi anh lấy em về có tác dụng vợ,về tên nhỏ chúng mình phải để thế nọ, cầm kia cơ…Em suy nghĩ tới một gia đình nhỏ dại thuộc về em, ở kia em sẽ đánh thức anh hằng ngày khi phương diện trời bắt đầu sắp len qua ô cửa sổ.Vì cụ em có niềm tin rằng nếu bao gồm lấy ông chồng em sẽ cần lấy người yêu Em cùng Em yêu anh ạ!
Em chuyển tay vít lấy thời hạn tìm lại kí ức của không ít ngày mình new yêu nhau anh nhé !
Em gọi thành phố vị trí mình sẽ sống là thành phố không ngủ, vì sinh sống đó luôn luôn sáng đèn, bất kể là ngày hay đêm em đều nghe thấy tiếng cuộc sống chỗ đây chuyển động.Vì nhiều đêm dài em không dám kéo rèm nhìn ra những khoảng sáng mặt ngoài, không dám nhìn những ô của sổ màu vàng của những tòa nhà đối diện.Vì em sợ em khóc, vì em sợ em yếu hèn mềm.
Anh bước vào cuộc sống của em như thế nào nhỉ? Chỉ nhớ rằng khi vẫn còn đó là các bạn bè, mình giỏi khắc khẩu với mình xuất xắc cãi nhau lắm, anh nói ra câu nào là em cãi lại câu ấy,anh hỏi em câu nào thì em bắt đầu trả lời anh câu ấy,anh chọc giận em lần nào là em lườm mang lại anh phải cù mặt đi lần ấy.Lần nào anh nhìn em cười cũng bị em con quay sang hỏi “Nhìn gì?” , “Cười gì?” , lần nào anh gọi em bằng một cái biệt danh mà lại anh mới nghĩ ra cũng bị em đứng lại hỏi “Thế em không có thương hiệu à?” Những lúc như thế anh nghiêng đầu nhìn em khó hiểu, anh biết ko em thích nhìn anh như thế ! Là hầu như lúc khuôn phương diện anh ngô ngố rất hiền.
Em điện thoại tư vấn anh là cái lò đốt thuốc, điếu dung dịch lúc nào thì cũng mập mờ cháy dở trên tay. Có những khi không biết vày sao đôi mắt anh thoảng chút u buồn,anh ngửa phương diện lên trời, đưa chân dập điếu thuốc đang cháy dở rồi lặng lẽ bỏ đi.
Anh nóng tính, anh giỏi vùng vằng giận dỗi như đứa trẻ con, mọi người rất sợ anh mỗi khi anh bực mình còn em thì cứ vẫn vênh loại mặt lên nhưng mà đáp lại ,em bảo vị em thích trêu tức anh, anh càng tức em càng thích.
Em gọi nhỏ đường dài mà mình vẫn hay phải đi về cùng mọi người trong nhà là đường Hoa Ngọc Lan. Lúc em đến em cứ lặng lẽ đi mà ko để ý rằng cả một chặng đường dài em bước qua ngập tràn cây Ngọc Lan chưa đến mùa nở. Một buổi tối về qua, trời nổi gió làm đến hàng Ngọc Lan đan rối vào nhau,anh con quay sang nói với em “Đây là con đường đẹp nhất trường mình !” Em ngẩng đầu lên ,gió xào xạc lướt qua…Lúc đó em biết rằng với em nó sẽ là bé đường đẹp nhất.
Vít thời hạn tìm lại kí ức của những ngày mình bắt đầu yêu nhau anh nhé!
Là thú vui ướt đẫm những giọt mồ hôi của anh lúc anh đi dạo đến mấy vòng cái công viên trên núi chỉ để đưa hai bé cá cơ mà em vừa tải chưa kịp đưa về .
Là ánh đèn bùng cháy rực rỡ bên hai bờ sông Châu giang của buổi hẹn hò thứ nhất hai đứa đi chơi.Ngày hôm đó, chân em tấy đỏ lên do đôi giày mới,vì đi bộ nhiều.Anh bỏ mặc những mẫu nhìn hiếu kỳ cõng em trên sườn lưng đi qua sát hết đầy đủ cây cầu rực rỡ tỏa nắng bắc qua dòng sông ấy.Anh bảo rằng,trong tp có 5 cây mong bắc qua sông Châu Giang,anh khăng khăng sẽ cõng em qua hết 5 cây mong ấy…Em quan sát anh cười và nói rằng:
- “A bao gồm thấy nước sông Châu Giang đang chảy không? Nếu gồm một ngày anh làm phản em,em sẽ trở thành nước sông Châu Giang để thừa nhận chìm anh …
- Vậy thì anh đã chuộc lại lỗi lầm bằng cách biến thành hai bên bờ để mãi phủ bọc nước mẫu sông em ạ” Anh nhìn dòng nước đang rã nói.
Xem thêm: Nhuỵ hoa nghệ tây có mấy loại ? phân biệt saffron thật giả các loại saffron không phải ai cũng biết
Là khoảng thời gian rất ngắn mình thuộc viết thương hiệu nhau trên dải lụa màu đỏ quăng lên cây Nhân Duyên trên núi Bạch Vân. Truyền thuyết về cây Nhân Duyên, rằng đều dải dây red color ấy sẽ giữ lại được hai tình nhân nhau ở bên nhau, những người yêu nhau cuối cùng vẫn vẫn về cùng với nhau.
Là biển ngày đông sương trắng đậy lấp hết tầm nhìn, anh lấy cat về bỏ vô lọ thuỷ tinh để lưu lại lại phần nhiều nơi cơ mà chúng mình đã cùng nhau đi qua, cái lá phong red color khi bản thân cùng bỏ chìa khoá xuống vực sâu địa điểm Khoá Đồng Tâm vẫn còn đấy ép vào trang vở, là tên gọi của nhị đứa tự khắc trên phân tử gạo với móc vào smartphone của nhau. Là phần nhiều mùa hoa nở trên những tuyến phố trong trường mà chúng mình để tên.
Là hơi nóng phả ra từ tách cà phê Capuchino trong cửa hàng café bản thân vẫn ngồi. Đó là ngày kỉ niệm chúng mình yêu thương nhau được một tháng, tiệm café đó,chiếc bàn gần cửa sổ, hương vị café , và đấng mày râu ca sĩ sẽ hát bạn dạng tình ca có tên “10 năm” ấy . Anh bảo rằng ngày này năm sau bầy mình khăng khăng sẽ ngồi đúng địa điểm này, uống các loại café này và nghe lại bạn dạng tình ca này.
Là Valentine mát rượi vào mồng 1 đầu năm khi bọn chúng mình về nước, anh chạy xe ngay sát 150km xuống với em. Anh đưa cho em nhị hộp quà, trong chiếc hộp đó có một bông hoa hồng và một tờ lịch gấp đôi. Bên trên tờ định kỳ đề “Giao quá …năm…” . Anh bảo có nghĩa là mình cùng đếm từ giao thừa trước tiên mình tất cả nhau cho tới nhiều năm sau đây nữa.
Là dòng mail anh gửi mang đến em vẫn lâu lắm rồi khi mình giận hờn nhau, anh nói rằng bởi vì có em trong cuộc đời nên anh new biết rằng nó to lớn biết bao nhiêu, anh tò mò ra rất nhiều điều anh trước đó chưa từng hay nghĩ đến và đi qua những con phố anh vốn dĩ chưa từng bước qua.
Em đang tin vào tình yêu này.Em gạt bỏ những dư âm vẫn qua của anh, gạt bỏ những rào ngăn cản em đến với anh vày em thật sự biết yêu đơn giản chỉ là yêu, là lúc trái tim em muốn hướng tới một ai đó với ở bên fan đó. Đôi khi để đảm bảo cái tình yêu ước ao manh này em ráng dối bản thân rằng những việc không vui xảy ra chỉ là một trong những giấc chiêm bao mà em không tỉnh. Rồi bọn chúng mình sẽ không sao, với em cất đông đảo nỗi sợ hãi ấy ở khôn cùng sâu trong tim, để không ai thấy.
Nỗi nhức rằng… Anh… đã tất cả một phút xẻ lòng làm phản em
Nếu em bảo rằng em ko đau, ko buồn, không khóc thì đó tất nhiên là nói dối. Tuy nhiên nếu nói lòng em tiếng trống rỗng, không cảm xúc thấy buồn, thấy nhức thì cũng chẳng sai. Em biết một trong những phần nào kia trong trái tim biết yêu của em đã không còn như cũ.Trái tim này em đã chia nó thành 3 phần, một nửa để yêu, một phần còn lại để ảm đạm và phần nhỏ tuổi nữa em nhằm nó về trạng thái rỗng không. Đó là những phần yêu thương đã không còn đi…
Anh chỉ hỏi em rằng “Em vẫn vứt bỏ những gì nằm trong về anh chứ ?” .Biết nói thế nào nhỉ,những gì vẫn qua giữa 2 đứa,những ảm đạm vui, giận hờn, toàn bộ những kỉ niệm ở khu vực đây, bóng dáng của anh, nụ cười của anh, mùi hương của anh . Giả dụ giờ con đường của bản thân phân đôi, em vẫn sẽ giữ nó lại, phần lớn gì đang qua em sẽ để dành riêng suốt đời…
Trong thâm trung khu em, chưa khi nào em cho là anh sẽ phản nghịch em,vì em tin tưởng rằng những cô gái của anh sẽ không ai hoàn toàn có thể yêu anh nhiều hơn thế nữa em đâu.Trong thâm vai trung phong em, em không khi nào muốn mình chết đi sẽ trở thành nước sông Châu Giang để nhận chìm anh như lời em nói,vì khi ấy anh tất cả hoá thành phía hai bên bờ sông cũng đâu ngăn được nước sông trôi về biển. Trong tim em,em không hận anh, cũng không hận cô gái cũ của anh. Nhưng lại em trù trừ phải lí giải nó ra sao. Em chỉ không muốn làm tổn thương người khác sao fan khác cứ phải làm tổn hại em?
Em sẽ không còn trách móc, vì điều đó giờ đâu còn nghĩa lí gì nữa. Thứ còn sót lại duy nhất gồm ý nghĩa bây giờ có lẽ chỉ là tình yêu của song bên. Anh chỉ im thin thít ở bên em, lăn lóc cả một tuần lễ trời ra vào khám đa khoa vì em ốm. Nhìn các lúc anh ngủ gật trên ghế hay đề xuất nhịn đói vày em, em biết em thiệt sự vẫn thương và vẫn yêu anh nhưng đa số gì anh tạo cho em đó nguyên nhân là anh vẫn còn yêu em xuất xắc chỉ bởi vì anh thương sợ hãi ?
Vít thời gian tìm lại kí ức của những ngày mình new yêu nhau anh nhé !
Những gì không thuộc về em thì em ko bao giờ nắm giữ… em có đủ mạnh mẽ để buông tay, đủ tự tin để cười, đủ nghị lực để luôn sống tốt.
“Bọn mình yêu nhau lại từ trên đầu được ko em?!”
Nếu như anh cảm thấy đó thật sự chỉ cần sai lầm. Ví như như anh thật sự vẫn nên em đi cùng anh trên tuyến đường anh sẽ chọn. Vậy thì em đã vẫn dùng phần sót lại của trái tim biết yêu để liên tiếp bước cùng anh. Rồi cũng hoàn toàn có thể một ngày làm sao đó, khi trả không còn yêu thương đến anh, em đang tự bản thân rời xa anh, rời xa kỉ niệm.
Em chẳng buộc phải là cao thượng, vị tha gì đâu. Chỉ là tất cả những gì thuộc về anh, em đề xuất trả lại nó về mang lại anh chứ. Em call anh là người lũ ông nhưng em khôn cùng yêu, cực kỳ yêu.Tình cảm này của em vốn dĩ là dành riêng cho anh, em chỉ ước ao mình thanh thản, chính vì thế em cần trả lại nó về cùng với anh.
Nhiều tín đồ sẽ nghĩ em điên rồ, em dở người nghếch. Cơ mà kệ đi, ai đó đã nói rồi, yêu đơn giản và dễ dàng chỉ là yêu. Vậy thì hãy một lần duy nhất cho tình yêu một lối để đi.
Chiều tắt nắng và nóng rồi…
Ban công mở toang cửa, bài bác hát em thích mà anh đã chép lại lời nhằm về đơn vị tìm khi bọn chúng mình nghe thấy trong ăn uống vẫn lặp đi lặp lại từ chiếc máy tính của phòng em
“Nếu như đây là tình yêu…
Nếu như đây chưa phải là kết cục…
Nếu như em vẫn tồn tại yêu anh..
Nếu em nguyện tin tưởng rằng , anh chính là duy nhất”
Em đam mê gió,vì em tin Gió sẽ làm em quên vớ cả.Hôm nay là 1 trong ngày trời gió, ban công của em ngập gió, em cầu ý muốn nó thổi hết hồ hết đau thương của em, để em lại là em, để em lại hoàn toàn có thể yêu anh như ngày đầu tiên em đến.