một bàn tay lớn tưởng cao tới 11 m sừng sững hiện tại lên giữa sa mạc thô cằn nhất quả đât sẽ khiến bất cứ ai lần đầu quan sát thấy đề nghị kinh ngạc.
Trong tây Du Ký bao gồm một tình tiết mà mọi người đều rất quen thuộc, đó là việc Phật Tổ chỉ dùng một bàn tay mà bao gồm thể thu phục, khiến đến Ngộ ko dù có tài năng đi mây về gió nhưng chỉ cần lộn 1 vòng là đi được 10 vạn 8 nghìn dặm (108.000 dặm) cũng không thoát được.
Bạn đang xem: Huyền tích bàn tay phật
Bàn tay khổng lồ ở sa mạc thô cằn nhất thế giới
Bàn tay Phật Tổ ấy tưởng chừng chỉ tất cả ở Trung Quốc, thế nhưng tại hoang mạc Atacama (Chi
Le) xa xôi và hẻo lánh lại xuất hiện 1 bàn tay khổng lồ như vậy, nó có tên là "bàn tay của sa mạc" (hand of the desert hay "la mano del Desierto").
Tượng thép bàn tay khổng lồ ở Chi
Le. Ảnh: Claudio Fernandez/Flickr
Sa mạc Atacama nằm ở độ cao 1.100 m so với mực nước biển và là nơi được cuốn sách Kỷ lục Thế giới Guinness (và cả NASA, Hội địa lý Quốc gia Hoa Kỳ...) ghi nhận là sa mạc "khô cằn nhất thế giới".
Bằng chứng ví dụ và thuyết phục nhất là từ năm 1570 đến 1971, những nhà nghiên cứu không hề ghi nhận được bằng chứng về lượng mưa đáng kể nào. Là nơi khắc nghiệt như vậy nên nó ít được bé người chú ý, đặt chân tới.
Ấy vậy mà bí quyết 75 km về phía phái mạnh thành phố Antofagasta, bên trên hoang mạc khô cằn này lại xuất hiện một bàn tay năm ngón gần như nguyên vẹn theo thời gian, không hề bị tác động của vạn vật thiên nhiên như mưa tốt nhiệt độ, độ ẩm có tác dụng hư hỏng.
Một ánh mắt cận cảnh bức tượng. Ảnh: Mariana Ormeño/Flickr
Nói đúng chuẩn thì đây là một bức tượng thép khổng lồ được tạo thành bởi bê tông, cốt thép phía bên trong với chiều cao tới 11 m cơ mà nếu quan sát từ xa trông nó như bàn tay của người khổng lồ hiện lên trên mặt cát.
Sự tồn tại của bàn tay này đã gây ra sự nhầm lẫn mang lại rất nhiều người từng đi qua đây trên con đường cao tốc Pan - American khi nhìn thấy một bàn tay khổng lồ vươn tới tận bầu trời, một nửa phía dưới đã bị chôn vùi dưới lớp mèo dày của hoang mạc.
Vậy thật ra bàn tay túng bấn ẩn này bởi ai tạo nên?
Bàn tay ráng lời chào tạm biệt du khách tới hoang mạc này. Ảnh: Shutterstock
Nhưng thật ra, bàn tay ko phải là một phần hiện lên của bức tượng khổng lồ bên dưới như mọi người vẫn suy nghĩ, bức tượng được khánh thành vào ngày 28 mon 3 năm 1992 với sự tài trợ từ Corporación Pro Antofagasta, một tổ chức ủng hộ của địa phương.
Tác giả của bức tượng ấn tượng này là bên điêu khắc người Chile Mario Irarrázabal, ông muốn tạo ra một dự án công trình mà những người tới đây gồm thể thoải mái sử dụng óc sáng sủa tạo của họ để tạo ra những bức tranh graffiti bên trên bàn tay.
Một vài người đến rằng bàn tay là dấu hiệu của thành phố núm cho lời tạm biệt với những người tới đây cùng rời đi.
Một gia đình chụp ảnh bên bức tượng. Ảnh: Atlasobscura
Theo một số người khác, bàn tay còn đại diện đến những nạn nhân của sự bất công, bị tra tấn suốt chế độ độc tài quân sự Pinochet giai đoạn 1973-1990 ở nước này như hình ảnh mang đến bàn tay tuyệt vọng muốn vươn tới bầu trời tự do.
Nếu bạn muốn tới đây, hãy đi bên trên tuyến đường cao tốc Pan-American (còn gọi là Xa lộ Liên Mỹ) chạy dọc Bắc Mỹ và Nam Mỹ tới tận Ushuia, Argentina, bức tượng nằm ở vị trí cột mốc cây số 1309, phương pháp thành phố Antofagasta 75 km về phía Nam.
Bài viết được dịch từ nguồn: Ancient-code, Thevintagenews, Atlasobscura
Ngửi thấy mùi hăng từ trong nhà, cô bé báo cảnh sát khám xét thì phát hiện cảnh tượng đầy bỡ ngỡ này
coi theo ngày ngày 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 tháng tháng 1 mon 2 tháng 3 tháng bốn Tháng 5 mon 6 tháng 7 tháng 8 tháng 9 mon 10 mon 11 mon 12 20232022202120202019 coi
Một đời của con người bị hình tượng, cảm giác, tư tưởng, ý chí hành động, ý thức (sắc, thọ, tưởng, hành, thức - Ngũ uẩn) bỏ ra phối cơ mà sản xuất hiện rất nhiều thành kiến, đã đánh mất tự tính thanh tịnh với bao dung khiến đến Phật tính (tính giác diệu minh) - Tự tính Di Đà quang đãng minh thường trụ ko thể hiển lộ.
Trong phim Tây Du Ký, tình tiết Phật tổ Như Lai đẩy Tôn Ngộ Không ra ngoài cửa Tây Thiên, năm ngón tay của Ngài biến hóa thành 5 ngọn núi Địa, Thủy, Hỏa, Phong, không nối liền nhau gọi là “Ngũ Uẩn sơn”, đè chặt Tôn Ngộ ko dưới núi Ngũ Uẩn. Tề Thiên Đại Thánh dẫu có bản thể thần thông đại náo thiên cung, cũng không thể làm rung chuyển núi Ngũ Uẩn dù chỉ một chút ít.
Trong trường hợp này, hình tượng Tôn Ngộ ko - (đại diện đến ngũ uẩn) với bản thể tự cao hiếu chiến, đấu đá bừa bãi không kiêng nể gì. Bởi vì Ngũ uẩn cương cường hoạt động, Tôn Ngộ không đã ra sức thi triển hết bản sự thần thông của mình những tin tất cả thể bay ra khỏi lòng bàn tay của Đức Phật. Tôn ngộ ko ngay tại chỗ cưỡi mây mà lại đi, vừa lộn nhào một cái đã bí quyết xa vạn dặm, vượt qua năm ngọn núi lớn, rồi còn tè bậy lên đó, viết chữ lưu kỷ niệm, nhưng thật ra đó là năm ngón tay của Phật Tổ. Kết quả Tôn Ngộ không vốn không nhảy ra khỏi lòng bàn tay của Như Lai.
Xem thêm: 10 Chuyện Tâm Linh Có Thật, Những Câu Chuyện Khiến Bạn Tin Tâm Linh Có Thật
Từ đó chúng ta có thể có được kết luận rằng: Nếu một người hoàn toàn thuận theo theo sự đưa đẩy của Ngũ uẩn, chính là sẽ tự mình làm nhiễu loạn “Tự tính bản lai” tự tại thanh tịnh quang minh của bản thân…
“Tây Du Ký” mặc dù chỉ là tiểu thuyết, nhưng lại cho chúng ta một số khai thị về Ngũ uẩn sinh mệnh: trong Phật Pháp, phân chia cõi người với cõi trời thành tam giới: “Dục giới”, “Sắc giới” cùng “Vô sắc giới”.
Nơi chúng ta ở là “Dục giới” bởi còn nặng dục vọng, còn đầy đủ ngũ uẩn (Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức). “Núi Ngũ Uẩn” nặng nề, chính là sự trói buộc, đè nén, khiến chúng ta không thể bay khỏi được gánh nặng trên lưng.
Nơi đẹp đẽ hơn gọi là “Sắc giới”, thiên nhân là ở giới này, tởm Phật nói đây là nơi “tuyệt diệu mỹ hảo”, là nơi rất thanh tịnh, nhưng vẫn còn tồn tại ngũ uẩn. Còn đến “Vô sắc giới”, thì vật chất cùng hình thể đều không còn tồn tại nữa, chỉ còn lại “Thức”...
Trong “Kinh Hoa Nghiêm” phân chia thế gian thành “Khí thế gian” (dung nạp sơn hà đại địa cho việc đó sinh sử dụng), “Ngũ ấm thế gian” (còn gọi là Ngũ Uẩn thế gian, thế gian hữu tình), “Trí chính Giác thế gian” (siêu xuất khỏi luân hồi vào Tam giới). Ý muốn nói là thế giới mà họ sinh sống là thế gian Ngũ uẩn hòa hợp, chúng sinh chịu đè nén của núi Ngũ Uẩn là tình huống tự nhiên.
Một đời của bé người bị hình tượng, cảm giác, tư tưởng, ý chí, ý thức đưa ra phối nhưng mà sản hiện ra rất nhiều thành kiến, đã đánh mất thanh tịnh với bao dung.
Chúng ta trân quý kim cương, coi nhẹ than gỗ, lại ko thể liễu giải kim cương với than gỗ là có mức giá trị như nhau.
Chúng ta ham mê hoa sen, không ham mê lá môn, ko thể chú ý nhận được hoa sen với lá môn đều rất đẹp.
Chúng ta ngưỡng mộ ban ngày, sợ hãi đêm tối, ko thể chú ý thấy có sự vắng lặng của đêm tối mới khiến buổi ngày rực sáng.
Chúng ta yêu mến con bướm, nhưng lại coi thường thường bé sâu, không thể thật sự nhận thức hết thảy loại bướm đều là sâu lột xác biến thành.
Chúng ta thương tiếc những loại chó có danh tiếng, nhưng lại khinh ghét những nhỏ chó hoang bên trên phố, không thể thân mật chăm sóc mặc dù chúng đều là con vật hữu tình.
Đem quan liêu điểm này đặt ở thế gian nhỏ người, gồm thể thấy, một người bình thường nhìn thấy tướng mạo của người ta, chú ý thấy được học vấn, tiền bạc, địa vị của anh ta, nhưng lại ko thể quan sát thấy được bản chất thật của nhỏ người anh ta. Chỉ khi chúng ta có thể buông bỏ hết thảy thành kiến, mới bao gồm thể quan sát thấy cụ thể bản chất của một nhỏ người.
Con người trầm luân trong ngũ uẩn, chính là không thể nhìn thấy rõ.
Không thể chú ý thấy rõ, đó là sẽ không có không gian của sinh mệnh.
Không có không khí của sinh mệnh, chính là không tất cả được tự do.